Úc Khả Khả vừa ra khỏi thang máy đã thấy Quý Cảnh Diệp đứng ở cửa.
Cô lập tức nở nụ cười: "Quý Cảnh Diệp, anh đang đợi em à?"
Quý Cảnh Diệp: "Ừm."
Nghe anh thừa nhận, khoé miệng Úc Khả Khả lại nhếch càng cao hơn.
Cô tiến lên khoác lấy cánh tay anh, ngẩng mặt cười tủm tỉm vừa định nói gì đó lại đột nhiên nghe giọng nói kích động: "Cô Úc à, trùng hợp quá."
Cô nhẹ nhàng quay đầu thì thấy giám đốc Vu cười tươi như hoa đi từ phòng họp tới.
Anh ấy nhìn thấy bọn họ, trên mặt còn lộ ra vẻ chợt hiểu ra: "Tôi bảo sao tổng giám đốc Quý đột nhiên ra ngoài, hoá ra là tới đón cô Úc. À không, giờ hẳn phải gọi là tổng giám đốc Úc mới phải nhỉ, xem đầu óc tôi này ha ha ha."
Giám đốc Vu chính là bên hợp tác đã từng bị nữ trợ lý bắt cóc con gái.
Từ sau khi được Úc Khả Khả nhắc nhở tìm con gái về, anh ấy đối xử với cô cực kỳ nhiệt tình, mỗi lần gặp đều rất thân thiết.
Hiển nhiên là tính tò mò của anh ấy trước sau như một vẫn rất mạnh, ỷ vào hiện giờ quan hệ với Quý Cảnh Diệp đã quen thuộc, thấy anh đột nhiên đứng dậy đi ra bèn cũng tò mò đi theo sau ra ngoài xem có chuyện gì.
Anh ấy vỗ đầu, vừa cười khà khà nói: "Giám đốc Úc tới đón tổng giám đốc Quý tan làm à? Xem ra chúng tôi đúng là vừa vặn, có điều giám đốc Úc yên tâm, chúng tôi đã bàn xong cơ bản công việc rồi, tuyệt đối không chậm trễ kế hoạch sau đó của hai người đâu."
"Đúng đó, tôi bảo sao hôm nay tổng giám đốc Quý lại nhanh chóng quá."
Đằng sau có người tiếp lời, cười trêu nói: "Thì ra là có vợ chưa cưới đón cậu tan làm, sợ giám đốc Úc chờ sốt ruột nhỉ? Tình cảm hai người tốt quá, tôi nhớ lễ cưới của hai người cũng sắp rồi, đến lúc đó nhất định phải gọi chúng tôi tới hưởng chút không khí vui mừng đó nhé."
Úc Khả Khả nhìn qua, chỉ thấy hai người cũng từ phòng họp đi ra.
Hệ thống giới thiệu với cô: [Người ở bên phải vừa nói chuyện là tổng giám đốc Lương, bên trái là tổng giám đốc Ngô.]
Tổng giám đốc Lương nói xong, hình như nghĩ đến gì đó lại quay đầu: "Tổng giám đốc Ngô cũng thế, thế thì cả hai ngày cưới của mấy người nhé. Ban nãy tôi còn nghe vợ sắp cưới của cậu mang thai à? Thật sự là vui càng thêm vui rồi."
Ánh mắt Úc Khả Khả lập tức sáng lên nhìn qua.
Quả thật giống như đám Diêm Tịnh buôn chuyện, trông tổng giám đốc Ngô không quá xuất sắc, thậm chí vì có phần ấn tượng trước đó mà càng nhìn càng thấy khờ.
Sau khi nghe được lời tổng giám đốc Lương nói, anh ta lập tức tỏ vẻ vui mừng: "Đúng đúng, chính là ngày kia. Tôi cũng không ngờ sẽ có bất ngờ này, ha ha ha!"
Hiển nhiên tổng giám đốc Lương biết những chuyện anh ta từng bị, không nhịn được cảm thán nói: "Lúc trước mấy người giới thiệu cho cậu, cậu vẫn rất kiên trì, hiện giờ cuối cùng cũng được đền bù như ý, chúc mừng, chúc mừng nhé."
Vẻ mặt của tổng giám đốc Ngô lại càng như tươi như hoa.
Úc Khả Khả thấy nhìn vậy là đủ: [Tổng giám đốc Ngô có thành tựu hiện giờ thật sự là nhờ vào năng lực phòng thủ à? Trong cuộc sống bị lừa liên tục, ngược lại sự nghiệp lại càng ngày càng thành công?]
Quý Cảnh Diệp: [Vận may của anh ta khá tốt.]
Úc Khả Khả: ?
Cô lặng lẽ tới gần Quý Cảnh Diệp, tò mò hơi nghiêng đầu: [Thật à, vận may tốt tới cỡ nào?]
Thế là Quý Cảnh Diệp bèn nói ngắn gọn với cô vài ví dụ kinh điển trong quá trình gây dựng sự nghiệp của tổng giám đốc Ngô.
Úc Khả Khả tổng kết lại, đại khái là quá trình thật sự rất thuận lợi, không những có thể liên tục gặp được quý nhân, đến cả trực giác tuyển người rồi hạng mục nào đầu tư đều luôn đạt được thu hoạch không nhỏ.
Đương nhiên, so với người làm bừa khi vừa gây dựng sự nghiệp ấy thì hiện giờ anh ta thật sự có năng lực.
Chỉ đoạn truyền thuyết cũ may mắn đến lạ đã đủ khiến Úc Khả Khả thán phục rồi.
Thật sự có người như thế ư.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!