Chương 178: (Vô Đề)

Hệ thống: [Cứu mạng, cứu mạng, cứu mạng, cho tôi biến mất ngay bây giờ cho rồi! Có phải tôi đang nằm mơ không, thế giới sẽ không huỷ diệt rồi, cho nên rốt cuộc đây là tình tiết kinh dị gì a a!]

So với hệ thống hận không thể đục cái lỗ chui xuống, Úc Khả Khả chỉ thoáng ngây ra rồi lại nhanh chóng bình tĩnh lại.

Cô sờ cằm, thử hỏi han: [Cho nên, nhiệm vụ của chúng ta thật sự đã hoàn thành rồi nhỉ?]

Không ngờ cô còn tâm trạng hỏi đến chuyện này, hệ thống đang xấu hổ rối loạn vẫn miễn cưỡng trả lời: [Tuy, tuy là hoàn thành thật, nhưng ---]

Úc Khả Khả "ồ" một tiếng, gật gật đầu: [Vậy được rồi.]

Hệ thống: [???]

Bị lây sự bình tĩnh của cô, thống không nhịn được hỏi: [Cô không sợ à? Đây chính là nhân vật phản diện đó! Hơn nữa nếu anh ấy vẫn ở trong kênh sóng điện của chúng ta mà nói, chứng tỏ đã sớm biết nhiệm vụ của chúng ta, vậy chẳng phải là ---]

Úc Khả Khả: [Nhân vật phản diện mà giá trị biến ác chỉ có 20?]

Hệ thống: [... ?]

Hình như cũng đúng ha.

Giá trị biến ác chỉ còn 20, thế nào cũng không thể huỷ diệt thế giới nữa đâu..... Có vẻ không quá đáng sợ?

Không được, thật sự vẫn xấu hổ quá đi a a a!

Chỉ nghĩ đến đám số liệu kia chính là sóng điện não của nhân vật phản diện, hệ thống lại không nhịn được bắt đầu chế độ "bò sát u ám gào thét chói tai đến vặn vẹo".

Úc Khả Khả lại chợt hiểu ra toàn bộ.

So với cuộc nói chuyện của cô và hệ thống bị nghe thấy, cô càng để ý hơn là tất cả sự mờ mịt và khó hiểu trước đó về Quý Cảnh Diệp đến giờ rốt cuộc đã có đáp án.

--- Thảo nào anh biết được nhiều chuyện thế! Thì ra là vậy!

... Như ban đầu, nguyên nhân anh cứ tăng giá trị biến ác một cách khó hiểu đều đã tìm được rồi.

Mắt cô lập tức sáng lên, phấn khích gọi anh: "Quý Cảnh Diệp!"

Quý Cảnh Diệp: "Ừm."

"Thì ra chúng ta xài chung một bộ não thật." Cô trịnh trọng tuyên bố nói: "Cho nên bốn bỏ lên năm, quả nhiên em vẫn rất thông minh!"

Quý Cảnh Diệp: "... ?"

Hệ thống: [... ?]

Đợi chút, điểm chính là cái này à?

Hệ thống đành dừng ý đồ không sao hiểu được tìm cỗ máy thời gian, không thể tin nói: [Không phải chứ, cô cứ vậy chấp nhận à? Không do dự chút xíu nào sao!]

[Bởi vì tôi đột nhiên nghĩ đến.]

Úc Khả Khả cực kỳ vui vẻ đáp: [Anh ấy biết được mục đích của chúng ta, giá trị biến ác trước đó lại giảm xuống 20, vậy chẳng phải chứng tỏ càng yêu tôi sao?]

Hệ thống: ?

Úc Khả Khả: [Cho nên, chỉ cần nghĩ đến điều này, tôi không hề cảm thấy khó chịu chút nào, ngược lại càng vui vẻ hơn.]

Hệ thống: ???

Úc Khả Khả: [Ôi, Quý Cảnh Diệp anh ấy thật sự rất yêu tôi!]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!