Chương 14: (Vô Đề)

Nghe được tin tức bùng nổ này, tinh thần Úc Khả Khả lập tức trở nên phấn chấn, ngay cả bước chân lên lầu đều sắp bay lên: [Nữ phụ số ba? Cô ta không ở cùng với phó đạo diễn à, sao lại chạy tới chỗ Lộ Sùng?]

[Hôm nay phó đạo diễn không gọi cô ta mà gọi nam phụ số hai và em họ tới phòng mình.] Hệ thống giải thích: [Mà cô ta lại khá cầu tiến, muốn tiếp tục leo lên, đồng thời không cam tâm với kiểu hợp đồng tình yêu để nam phụ số hai lại chèn ép cô ta, thế nên đã quyết định thử xem sao, xem xem có thể dụ dỗ được Lộ Sùng hay không.]

[Khỏi nói, cầu tiến quá đi ấy chứ. Lúc này cô ta đã tới chưa?]

Hệ thống: [Bình tĩnh, đừng vội, cô ta vừa vào thang máy, cô lên lầu trước đi đã.]

Mỗi lần Úc Khả Khả đóng phim xong lại nằm dài, rầy rà lượng vận động không vượt chỉ tiêu, lúc này thật sự bước loạt soạt như bay, hận không thể lập tức sải bước thẳng tới chỗ lầu trệt của Lộ Sùng.

Vất vả mới leo lên lầu ba, cô chợt nghe hệ thống nhắc nhở: [Cô đừng lộ mặt, cô ta ra thang máy rồi, đang tìm số phòng của Lộ Sùng

--- Gõ cửa, gõ cửa rồi!]

Cùng với lời hệ thống báo cáo, quả nhiên trong hành lang tĩnh mịch truyền đến tiếng gõ cửa rất khẽ.

Úc Khả Khả đang cào góc tường: Mèo nhỏ thò đầu. jpg

Tuy khoảng cách hơi xa nhưng vẫn có thể trông thấy ở hành lang có bóng người đang đưa tay gõ cửa phòng nào đó.

Rõ ràng Lộ Sùng vẫn chưa ngủ, hình như đang hỏi vọng từ trong ra: "Là ai?"

Có điều, vì nữ phụ số ba không trả lời, không bao lâu sau, cửa phòng vẫn mở ra.

Nhìn thấy là nữ phụ số ba, Lộ Sùng ngạc nhiên trông thấy nhưng vẫn tỏ vẻ lịch sự, đứng ở cửa hỏi: "Muộn thế này rồi, có chuyện gì không?"

"Là thế này, anh Lộ."

Giọng nữ phụ số ba vốn hơi ỏn ẻn, lúc này lại càng thả mềm giọng hơn: "Ban ngày em vô tình nghe được chuyện mọi người bàn chuyện khớp kịch bản, không biết em có thể tham gia hay không?"

Úc Khả Khả: [Wow, tôi nghe giọng này mà cái xương muốn mềm nhũn ra rồi! k*ch th*ch quá!]

Hệ thống tỏ vẻ đồng ý: [Phó đạo diễn cũng nói rất thích giọng nói này của cô ta.]

Úc Khả Khả đáp một tiếng "Ờ": [Đáng tiếc, Lộ Sùng chắc chắn không thích.]

Chỉ thấy Lộ Sùng khẽ nhíu mày nhưng vẫn chưa trả lời, nữ phụ số ba lại có vẻ ngượng ngùng vén tóc.

Có lẽ tính đến việc sắp ngủ rồi, cô ta mặc hơi mát mẻ, tóc dài được vén ra sau, lập tức lộ ra cần cổ thon dài và bả vai trơn bóng.

Úc Khả Khả: [Thủ đoạn quyến rũ này, học được rồi, học được rồi, về để tôi thử với nhân vật phản diện xem.]

Hệ thống: [? Cô nghiêm túc à?]

Quý Cảnh Diệp đang nghĩ lần này Úc Khả Khả ăn bữa khuya rồi, chắc không làm ra chuyện quái quỷ gì vào đêm khuya đâu thì đột nhiên nghe được lời này, mặt vô thức căng ra. Thậm chí quên cô không ở đây, cơ thể dịch lại đằng sau theo bản năng.

Dù từ mấu chốt bị tiếng dòng điện che đi nhưng thông qua việc trao đổi trước đó của bọn họ, Quý Cảnh Diệp vẫn biết được đại khái hiện tại Úc Khả Khả đang làm gì, bởi vậy sau khi nghe hiểu, sắc mặt anh lập tức tối đi..... Nếu không thì cứ dọn nhà là được rồi.

Cho dù bị dòng điện làm cho đau đến choáng váng, anh cũng muốn cách xa Úc Khả Khả một chút.

Tâm trạng anh đang lúc nặng nề và kháng cự thì chợt nghe được tiếng nói nhẹ nhàng của cô trong đầu: [Đương nhiên là nói miệng thôi, sẽ không có người tưởng thật đó chứ, không thể, không thể đâu ha?]

Hệ thống: [...]

Tổng giám đốc Quý thật sự tưởng thật, thậm chí đã bắt đầu cân nhắc sự an toàn của bản thân: "..."

Cứ cảm thấy bị trào phúng từ xa.

Hệ thống mạnh miệng: [Tôi lo cô bị nhân vật phản diện cho bặt vô âm tín luôn đó, đến lúc đó tôi còn phải giúp cô đi gom lại tro cốt.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!