Linh: "Oa"
Sở Mộ Vân:"Không khóc? "
Linh:".... Sao vẫn chưa ngược xong!"
Sở Mộ Vân:"...."
Linh:"Chào ngươi, đây là hệ thống tự động phản hồi, ngược xong hãy nói một, chưa xong đừng có mà liên hệ!!! "
Sở Mộ Vân:"Một."
Linh:"Chào ngươi, đây là hệ thống tự động phản hồi, nhắc nhở hữu nghị:"Chưa ngược xong thì đừng tùy tiện gọi một! "
Sở Mộ Vân:"Còn giả vờ nữa ta sẽ khiến ngươi khóc từ đầu đến cuối.
"
Linh:"!!!!"
Sở Mộ Vân:"Không chỉ ngược tâm mà còn ngược thân."
Linh nháy mắt hồi phục:"Đố kỵ thật đáng thương.
"
Sở Mộ Vân:".... Ngươi xác định là đáng thương mà không phải là tự tìm?"
Linh:"Thật sự đáng thương a a a a a!"
Sở Mộ Vân trầm mặc:"Rốt cuộc ngươi thấy đáng thương ở chỗ nào? "
Linh:"Y thích tiểu thú nhân nhưng chính y cũng không biết.
Y quá thiếu cảm giác an toàn, luôn muốn có người ở bên, luôn hi vọng tình cảm chân thành duy nhất nhưng y lại không đợi được! Mấy ngàn năm trôi qua, y càng thiếu cảm giác an toàn.
Thậm chí đến bây giờ, cho dù tiểu thú nhân toàn tâm toàn ý thích y, y cũng không còn tin nữa.
Đa nghi, ghen tị, không thể tin tưởng kẻ nào, ác ý khiến y trước sau không thể tìm được người thuộc về mình.
Y đối ngươi tàn nhẫn nhưng không phải chính y cũng thống khổ sao!"
Sở Mộ Vân:"....."
Linh:"QAQ, ta nói không đúng sao? "
Sở Mộ Vân:"Ta chỉ rất ngạc nhiên.
"
Linh:"Ngạc nhiên cái gì....
"
Sở Mộ Vân:"Lâu rồi mới thấy....
ừm... thánh mẫu sống sờ sờ như vậy.
"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!