Lí do Sở Mộ Vân hiện tại mới nghĩ ra cái giả thiết này là vì cấm thuật đó không có ở chính văn (( Ma giới)).
Đây mới là giả thiết hắn đột nhiên nghĩ ra.
Lúc đó định viết vào nhưng lại phát hiện tuyến truyện chính không cần đến cho nên ném ở xó nào đó.
Nhưng hắn không ngờ giả thiết này không có trong chính văn nhưng lại xuất hiện ở thế giới này.
Tu vi của hắn hiện giờ chỉ bằng hai thành của Mạc Cửu Thiều.
Sở Mộ Vân ha ha.
Bảy thành...
Sở Mộ Vân nghiêm túc cân nhắc: Muốn ăn được tiểu dâm đãng này, hắn cần phải cố gắng liều mạng mới được.
Hôm sau vừa mới mở mắt, Linh bảo bảo đã kinh hô:
"Trên đầu Mạc Cửu Thiều lại sáng lên một góc."
Sở Mộ Vân:
"Linh, trên đầu y tổng cộng có mấy góc?"
Linh:
"Là bốn góc của hình chữ nhật. Chỉ sáng một góc thì không được, phải sáng lên tất cả."
Sở Mộ Vân suy nghĩ, trong lòng liền hiểu rõ.
Có lẽ giống như tấm ảnh vậy, không công lược thì là đen trắng, công lược thì mới có màu sắc.
Không ngờ lại sáng một góc? Chẳng lẽ hôm qua bị hắn làm cho cảm động?
Hắn đang tự hỏi, Linh lại nói:
"Quả nhiên phải làm mới yêu được. Ngươi xem, hôm qua vừa làm hôm nay đã sáng một góc..."
Sở Mộ Vân:...
Linh:
"Cố gắng lên, chỉ cần làm vài lần nữa, chắc chắn..."
Sở Mộ Vân nghẹn lời, cuối cùng vẫn không nói ra chuyện Mạc Cửu Thiều vẫn chưa làm gì hắn...
Nói ra có hơi mất mặt, đặc biệt là trước mặt Linh xuẩn manh này.
Sở ảnh đế tỏ vẻ: Không thể nói ra!
Bởi vì chuyện hôm qua, Sở Mộ Vân nhìn thấy Yến Quân Khanh liền ra vẻ mất tự nhiên.
Yến Quân Khanh tâm tư nhạy bén, nếu là bình thường nhất định sẽ phát hiện ra.
Nhưng mấy ngày nay cậu đều rất vui vẻ.
Tôn thượng nói đã có manh mối về Yến gia diệt môn, đang điều tra hung thủ.
Hơn nữa tôn thượng còn mang về hạt châu kị hỏa, Sở Mộ Vân mang theo người sẽ không sợ bị thương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!