Chương 25: Kế đô la hầu

Lục Tốn không về nhà, cũng không đến phủ Kiến Nghiệp, mà ngừng bước trước một gian viện lạc không lớn, hắn chầm chậm đi qua đình viện trồng đầy hoa sơn trà, cả sân ngây ngất hương thơm.

Bóng đen lướt qua mái hiên, phát ra một tiếng vang cực khẽ.

Lúc này Ách thị cắp lấy Lưu Thiện vững vàng rơi xuống nóc nhà, hai người nằm úp sấp trên nóc, nhẹ tay nhẹ chân tách một miếng ngói nhỏ làm lộ ra ánh đèn trong sảnh.

Thân thể Ách thị đè lên người A Đẩu, có chút hưởng thụ mà đặt cằm lên vai hắn.

Gò má hai người dán vào nhau, A Đẩu cắn răng nói khẽ: Ngươi nặng quá Rồi nhìn vào trong sảnh, mấy người bên trong hắn đều nhận ra được, Tôn Quyền, Đinh Phụng, cả Đại Kiều vừa mới gặp cách đó không lâu nữa. Tiểu Kiều không có mặt, còn hai người kia là ai?

Chủ nhà thắp đèn, dường như chờ đã lâu, mấy người đó thấy Lục Tốn lông tóc vô thương trở về đều thở phào nhẹ nhõm.

Hạ nhân trở tay đóng cửa phòng lại, thối lui không còn bóng dáng, Tôn Quyền hỏi:

"Hắn…Hắn không…không làm khó…ngươi chứ"

Lục Tốn thập phần cung kính chắp tay nói với Tôn Quyền:

"Bá Ngôn rút lui nguyên vẹn, dường như Ách thị kia hơi dao động, đợi thêm mấy ngày nữa, xác minh quân tình Hán Trung xong, có lẽ sẽ tự biết thiệt hơn"

Đại Kiều gật gật đầu nói:

"Bá Ngôn là một hài tử cẩn thận"

Một vị trung niên nam tử vuốt râu nói:

"Nếu lời Tào Chương không phải dối trá, lần này Tào Tháo và Trương Lỗ liên thủ, hẳn có thể cầm chân được Lưu Huyền Đức tại Hán Trung, chỉ cần…"

Tào Tháo và Trương Lỗ liên thủ!

A Đẩu nghe tới đây thầm giật mình, ngày đó khi mình tới Kiến Nghiệp, Tôn Quyền bảo rằng đang tiếp khách, chẳng lẽ sứ giả của Lạc Dương chính là Tào Chương?

Ngô Thục, Ngô Ngụy, trước giờ quan hệ rắc rối phức tạp, trong trận chiến Kinh Châu, Lữ Mông Lục Tốn đã âm thầm đạt thành điều kiện với Tào Tháo, bao vây Quan Vũ, đuổi thế lực Lưu Bị ra khỏi Kinh Châu, hiện tại Kinh Châu chưa mất, chẳng lẽ Tào Tháo và Tôn Quyền đã nhất trí mục đích, chuyển tầm mắt sang Hán Trung do Trương Lỗ thống suất?

Vừa phân tâm thì đã không còn nghe rõ lời nam tử kia nữa, chỉ nghe một người khác nói:

"Mông thấy ý của Tào Mạnh Đức là, chỉ cần cầm chân Triệu Tử Long và Lưu Công Tự ở lại Kiến Nghiệp thì đảm bảo không xảy ra sơ sót gì"

Người này nhất định là Lữ Mông, Lữ Mông và Tào doanh trước giờ đã cấu kết với nhau, A Đẩu đoán người còn lại chắc chắn là Lỗ Túc.

Quả nhiên Tôn Quyền nói:

"Tử…Tử Kính, Đông Ngô ta…vốn…vốn không có người xuất chúng về…võ lực"

Lỗ Túc hơi trầm ngâm, đã biết ý tứ của Tôn Quyền, đáp:

"Chủ công yên tâm, nếu người này không chịu quy thuận, thì đợi tới lúc thả hắn đi phái người đục thuyền là được"

A Đẩu mừng thầm trong lòng, nghĩ: người ta đang bàn kế làm sao giết ngươi kia kìa, Ách ba ngươi nghe rõ chưa?

Chỉ nghe Lỗ Túc nói tiếp:

"Bá Ngôn có nhận ra dung mạo thị vệ kia không?"

Lục Tốn không đáp, có lẽ là lắc đầu, nói:

"Để ta lấy giấy bút qua vẽ lại người nọ xem Kiều đại tỷ có nhận ra không"

Trong phòng tiếng giấy loạt soạt, A Đẩu chỉ cảm thấy quả tim trong lồng ngực cứng rắn áp sát sau lưng mình của Ách thị đập nhanh hơn không ít.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!