Chương 9: (Vô Đề)

Chuyển ngữ: Gà

- LQĐ

Ý muốn lấy lòng, không cần nói cũng biết.

Đoàn Trạch cũng cười nhận lấy, mở ra, bày lên bàn, lại lấy bài kiểm tra trống rỗng của mình ra, vừa ngâm nga vừa sao chép của Miêu Miêu.

Miêu Miêu hơi tức giận, hung hăng trừng mắt liếc nhìn bọn họ, sau này không đến lúc nộp bài tập, cô sẽ không nộp đâu! Xoay đầu đi, tiếp tục cúi đầu làm bài ôn tập.

Đoàn Trạch thấy cô "không thèm phản ứng", cảm thấy hơi không thú vị, hai ba năm cái sao chép xong, rồi ném cho đại diện lớp số học.....

Ở lớp học Miêu Miêu đã quen được người bạn đầu tiên, là một cô gái người miền Nam không cao hơn cô bao nhiêu, Trình Nhuế.

Lý do rất đơn giản, phiếu ăn của cô ấy đánh rơi cửa, Miêu Miêu đến sớm nhất nên tìm thấy, nhặt lên trả lại cho cô ấy.

Trình Nhuế lập tức thích thú kéo Miêu Miêu cùng nhau đi ăn cơm trưa.

"Tôi phát hiện dì ấy đối xử với cậu rất đặc biệt!"

"Hả?" Miêu Miêu đặt mâm lên bàn, vẻ mặt ngơ ngác.

"Cậu xem, tớ gọi hai món mặn đơn giản mà còn chưa có, còn mấy món mặn, món nhạt cậu gọi đã có rồi mà còn dư ra rất nhiều, không phải đối xử rất tốt với cậu sao?" Trình Nhuế nói rất nghiêm túc.

Miêu Miêu nhìn mâm cơm của mình, lại nhìn Trình Nhuế: "Chắc bà ấy cảm thấy tớ có thể ăn nhiều hơn cậu..."

Một lát sau...

"Không phải dì ấy cảm thấy cậu có thể ăn nhiều hơn tớ, mà cậu thật sự có thể!"

Miêu Miêu hơi ngượng ngùng, cô cũng không phải cố ý, trước kia thật sự không ăn nhiều như vậy mà!

"Chẳng qua... Miêu Miêu, có phải cậu gầy rồi không?"

Điểm đó Trịnh Thâm mẫn cảm hơn Trình Nhuế, anh càng quen thuộc với Miêu Miêu hơn, những người khác thấy Miêu Miêu, nhìn sao cũng cảm thấy cô rất mập.

Chỉ có Trịnh Thâm cảm thấy cô vừa tầm, cho nên nếu gầy sẽ có thể rõ ràng cảm giác được.

Tô sườn hầm, Miêu Miêu ăn xong một chén, lo lắng nhìn cô ấy.

"Sao thế?" Miêu Miêu bưng chén, hơi nghiêng đầu.

Cô thật sự gầy! Cằm ba tầng biến thành hai tầng rồi kìa!

"Có phải em ăn không ngon không?"

Miêu Miêu sửng sốt, hai mắt to tròn ngơ ngác nhìn anh: "Vẫn ăn ngon."

Trịnh Thâm không nói gì, nghĩ rằng, học cấp ba thật sự mệt như vậy sao?

Học kỳ sau của cấp ba, mỗi tuần bọn họ đều cho nghỉ một ngày, còn có đủ loại bài tập về nhà. Tốc độ làm bài của Miêu Miêu tương đối nhanh, tối thứ bảy đã xong hết, chủ nhật có thể làm việc khác rồi.

Hôm nay Trịnh Thâm không muốn đi làm, thời gian anh và "vợ" ở chung quá ít, bóp tim gãi phổi, nhưng lại không dám quấy rầy cô học tập.

"Miêu Miêu, em muốn đi đâu?" Vừa rời giường, chỉ thấy Miêu Miêu như muốn đi ra ngoài.

"Chạy bộ!"

Giọng nói trong trẻo, trong lòng Trịnh Thâm lộp bộp: "Không phải em muốn giảm béo chứ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!