Chuyển ngữ: Gà
- LQĐ
Miêu Miêu sửng sốt, có vấn đề?
Theo ngón tay cô Uông, cô sẽ ngồi bên cạnh nam sinh đang dùng quần áo che mặt kia.
Tất cả mọi người trong lớp đều nhìn cô, ánh mắt các nữ sinh hơi không thoải mái, vẻ mặt nam sinh thì đồng tình.
Chỉ có Miêu Miêu lờ mờ, cô không mang nhiều sách lắm, vì là học sinh ngoại trú, hôm nay Trịnh Thâm chỉ cho cô mang theo một nửa, nói ngày mai lại mang một nửa kia đến, cấp ba có thể có bao nhiêu sách chứ, không thể tưởng tượng nổi.
Cô Uông đi rồi, thầy Trâu tiếp tục giảng bài, duy nhất không giống là, thêm một Miêu Miêu mở to mắt ở phía dưới, nghiêm túc đàng hoàng nhìn thầy giáo.
Thầy Trâu vô tình nhìn thấy ánh mắt Miêu Miêu, bỗng giảng nhiệt tình lên không ít, người kia thì nghe vô cùng nghiêm túc.
Biến thành dạy học một vs một.
Những người khác nên làm gì thì làm nấy, qua sự mới mẻ, cũng tiếp nhận cô ngồi chỗ đó, rồi không ai để ý đến cô nữa.....
Đoàn Trạch nhập nhèm ngái ngủ mở mắt, kéo áo che đầu xuống, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào.
Một gương mặt "xinh đẹp" lộ ra, tầm mắt bị một "quái vật lớn" đột ngột xuất hiện bên cạnh làm cho phát hoảng.
"Mẹ ơi!" Hù chết thằng bé rồi!
"Cô là ai thế? Sao lại ngồi ở đây?!" Giọng điệu có vẻ không tốt.
Miêu Miêu không để ý đến cậu.
"Này, nói chuyện với cô đấy, điếc à?"
Bị đối phương đụng vào, Miêu Miêu mới xoay đầu lại một chút, hung dữ trừng cậu: "Đang học không được nói chuyện!"
Đoàn Trạch: "..." Ôi trời!
Trừng bạn ngồi cùng bàn xong, cười xin lỗi thầy giáo, rồi sau đó lưng ưỡn càng thẳng, cầm bút, tập trung nghe giảng bài.
Đoàn Trạch thì trợn mắt há hốc mồm, ông đây mới ngủ một giấc, khỉ đầu chó này ở đâu đến vậy?!
Rốt cuộc đợi đến khi tan học, Đoàn Trạch bực tức cả một tiết giận dữ đá ghế Miêu Miêu đang ngồi... vẫn vững vàng như núi.
Thu cái chân run lại, nhất thời khí thế yếu đi nhiều.
"Ai cho cô ngồi đây? Nhanh cút cút cút!"
Cuối cùng, Miêu Miêu đang nghiêm túc viết đề bài thầy giáo đưa ra bỗng nhìn về phía cậu: "Cô Uông."
"Cái gì?"
"Cô Uông bảo tôi ngồi đây."
Đoàn Trạch tức chết rồi, mắng một tiếng, đeo cặp đi mất.
Miêu Miêu không có phản ứng gì, tiếp tục cúi đầu làm bài.
Bạn học hai dãy trên hoảng sợ quay đầu nhìn cô.
Bầu không khí lớp 22 này hoàn toàn không giống với lớp khác, lớp người ta tràn ngập bầu không khí đếm ngược, chỉ có lớp 22 toàn làm ầm ĩ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!