Chương 46: Cá mắm nhỏ của ông xã

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Lại là một chiếc thông báo phải đọc: Chương trước đã được cập nhật thêm đoạn cuối, chin mời mọi ngừi cum bách lại chương trước để đọc phần cuối nhá, iu thưn.

Bắt đầu từ đoạn có hình 💙  hoặc là 'Tề Trừng thở phào nhẹ nhõm' nha. truyenwiki1. com cụa ai bị lỗi hong đọc được phần cuối thì cũng có thể ib cho tui nè (。・ω・。)ノ♡

__________

Bầu không khí trong phòng quần áo như nghẹn lại.

Tề Trừng bối rối vô cùng, trong tay cầm lấy đồ vật, màn hình trong đầu chạy qua chạy lại: 

Đồ ngủ con gái, váy ren hồng nhạt, trên ngực có hai trái tim nho nhỏ… Đồ ngủ con gái, váy ren...

"Ông, ông xã, cái này không phải của em!!!"

Sao lại có váy ngủ của con gái thế này!?!

Không phải nguyên chủ thích Husky à, sao lại có váy ngủ vậy chứ?! 

Tề Trừng lắp ba lắp bắp giải thích, sợ rằng ông xã sẽ hiểu lầm cậu. Và rồi Tề Trừng nhìn thấy anh lấy đồ trong túi ra.

Ngón tay thon dài của ông xã cầm lên vài cái dây lưng và một quả cầu lông xù lên, cả quả cầu cũng là hồng nhạt.

?

Cái này là cái gì vậy?

"Không phải đồ của em thì tại sao lại ở trong phòng quần áo của em được nhỉ?" 

Bạch Tông Ân biết được đại khái đây là cái gì, lông xù trong tay mang đến xúc cảm như là da thịt nóng rực, đầu ngón tay anh đụng xuống, nói: "Tất cả quần áo đều là tự em mang đến. Trừng Trừng, cái này chính là của em."

Ôi ôi ôi.

Câu Cún con khổ sở. jpg

Nhưng nghe giọng ông xã thì cũng không có vẻ gì là tức giận. Tề Trừng ngóng ngóng nhìn sang, chỉ thấy ông xã ném quả cầu lông xù cho mình, cậu nhanh chóng bắt lấy. Tề Trừng nhìn màu sắc này liền nghĩ hẳn là cùng một bộ với váy ngủ, nhưng vì sao lại có một quả cầu lông xù vậy?

Tề Trừng Trừng buồn bực cầm dây lưng lên, thật vất vả vuốt nó ngay lại, cậu nhìn thấy vị trí hình tam giác rồi lại nhìn cái váy ren hồng nhạt kia một chút, rốt cuộc cũng thông suốt.

Cái, cái này thế mà lại là một chiếc qυầи ɭóŧ!!!

Cậu liền nói tại sao váy ren mỏng như thế có thể nhìn thấu rõ ràng… nhưng, nhưng còn cái qυầи ɭóŧ này thì có mặc hay không mặc cũng có gì khác nhau đâu chứ!!!!

Tề Trừng đỏ mặt, đối diện với ánh mắt của ông xã, cậu theo bản năng giấu đồ ra sau lưng, lắp ba lắp bắp nói: 

"Không, không phải mà, ông xã, anh phải nghe em giải thích."

"Trừng Trừng." 

Đáy mắt Bạch Tông Ân cất giấu ý cười, trên mặt thoáng suy nghĩ một chút, trông giống như là người tốt mà thay thiếu niên giải thích: "Anh biết, hẳn là em đã mua nó từ sớm, nhưng vì quá lâu nên giờ cũng quên mất."

"Đúng đúng đúng."

Tề Trừng lập tức gật đầu, ngày thường chú Quyền hay ông xã đều sẽ không vào phòng quần áo của cậu, vậy nên đồ chỉ có thể là của cậu, nói là của người khác thì còn lâu ông xã mới tin.

May là anh đã thay cậu giải thích.

Ui ui ui ông xã thật sự siêu cấp tốt luôn!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!