Cà chua ba tệ tư một cân, bắp cải thảo một tệ tám, giá thịt lợn đã cao lên tới hai mươi hai tệ một cân.
"... Vòng bạn bè ồn ào rần rần. Tuyết rơi càng lúc càng nhiều, bầu không khí này tốt thiệt sự á!"
"Đêm nay là Giáng sinh mà. Tối nay mình ăn lẩu hay beefsteak nhỉ? Bữa tối với ánh nến, hay chúng ta chọn beefsteak đi?"
"Woa, lợi hại thật, ông xã là tốt nhất."
"Bé heo ngốc nghếch!"
Một góc trong tàu điện ngầm, Tề Trừng bận rộn tính toán số lượng giá cả đồ ăn, đứng bên cạnh là một cặp đôi trẻ tuổi. Người con trai cao to vừa vặn đem bạn gái nhỏ ôm vào lòng, thuận tiện đẩy cậu ra góc. Cậu không phải cố ý nghe trộm, trên tàu lúc này cũng đông người, nhưng đôi tình nhân này nói chuyện cũng không lớn không nhỏ, vì thế Tề Trừng bị thồn cho một họng đầy cơm chó :(((
Beefsteak... Thịt bò bốn mươi tám tệ một cân lận đó!!!
Ăn không nổi :((
Vẫn nên ăn bắp cải thảo và đậu phụ hầm miến đi thôi. Tiết kiệm tiền.
Tề Trừng nghe cặp đôi kia thảo luận lịch trình ngày lễ, hôm nay ăn mừng đêm Giáng sinh, ngày mai thì đi chơi Giáng sinh, nhà hàng cũng đã đặt, sô cô la, trà sữa, hoa tươi...
Cuộc sống thần tiên...
Tề Trừng nghe mà không kìm được ước ao. Cậu là cô nhi, từ địa phương nhỏ đến thành phố học tập, học phí bốn năm đại học phải vay mượn. Còn hai tháng nữa sẽ trả hết nợ, đợi đến lúc đó, cậu cũng không cần phải sống túng quẫn như này nữa.
Đến trạm.
Cặp tình nhân vừa nãy đã xuống xe, Tề Trừng cũng theo đám đông đi xuống, vừa ra khỏi trạm, mặt cậu liền dính phải mấy bông tuyết đang rơi.
Lạnh đến gun gẫyyy.
Trên người là áo lông vũ mua từ ba năm trước, càng giặt càng mỏng đi, giữ ấm cũng không được nữa.
Đèn xanh sáng lên, băng qua đường.
Đám đông đột nhiên la hét chói tai. Tề Trừng còn đang lạnh đến mức giấu cả đầu vào trong áo lông như chim cánh cụt, cậu quay đầu sang xem chuyện gì đang xảy ra. Dù đang đèn xanh nhưng lại có một chiếc SUV chạy với tốc độ cao đang hướng về phía bọn họ, ai ai cũng sợ hãi chạy tứ phía, có cô gái bị doạ sợ nên đứng bất động tại chỗ.
'Ầm' !
Một tiếng vang dữ dội.
Ngay sau đó nhiều người trong đám đông lên tiếng:
"Đâm chết người rồi!!!"
"Mau gọi 120 đi!!"
"Chảy nhiều máu quá!!!"
...
Cô gái vừa rồi còn đang vì sợ hãi mà đứng tại chỗ giờ mới sực tỉnh, thì ra có người đã kéo cô, nhưng bây giờ người đó lại...
___
Thân mặc áo ngủ, ga giường Hermès, dép lê Chanel, bên cạnh giường đều là đồ vật trang trí của Louis Vuitton... Ngoài cửa tuyết rơi càng lúc càng lớn, trong phòng lại ấm áp như mùa xuân, có chút nóng, dưới giường là một chiếc thảm Ba Tư, trắng tinh lại mềm mại.
Trong phòng tràn ngập hương thơm.
(alo ashinomoto, muốn đọc chương mới thì đến wat. tp. ad của cmj_jinju, không thì tui dỗi khum đăng chương mới nữa. Xincamon!)
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!