Trong phòng, Long Thiên Tiếu ôm con gái đặt lên giường thì nghe thấy tiếng lục cục. Cô bé xoa bụng mình, vẻ mặt hơi lúng túng.
Đói rồi sao?
Long Thiên Tiếu hỏi.
"Vâng, nhưng Tiểu Tịch vẫn nhịn được!"
Tiểu Tịch sờ bụng nói.
"Chờ bố nộp học phí cho con xong sẽ đưa con ra ngoài ăn nhé".
Long Thiên Tiếu nói.
"Nộp học phí xong vẫn còn tiền ăn hả bố?"
Cô bé chớp mắt hỏi, trước giờ bọn họ đều sống rất tiết kiệm, cho nên nó đã trở thành một tư duy cố định của cô bé.
Muốn tiêu gì thì trước tiên phải hỏi xem bố mình có tiền hay không đã.
"Ăn cơm xong chúng ta sẽ đến lấy tiền của nhà giàu nhất thành phố Lâm Giang để tiêu!"
Long Thiên Tiếu lại nói.
"Người giàu nhất thành phố Lâm Giang là ai ạ?"
Cô bé hỏi.
Tần Viễn Lâm!
"Ồ, có phải là ông già hay lên TV nói mình không hứng thú với tiền không ạ?"
Đúng vậy.
"Nhưng người ta sẽ cho mình tiền hả bố?"
Cô bé lo lắng hỏi.
Sẽ cho.
Long Thiên Tiếu cười đáp.
Long Thiên Tiếu!
Cửa bị đẩy ra, Cố Tuyết Cầm nói vọng vào.
Chị Tuyết Cầm!
Cô bé thấy Cố Tuyết Cầm thì chào hỏi, Cố Tuyết Cầm cũng gật đầu đáp lại.
Có chuyện gì vậy?
Long Thiên Tiếu hỏi.
"Anh qua đây tôi hỏi chút".
Cố Tuyết Cầm khẽ hít thở rồi một lúc sau mới nói.
"Bố ra ngoài một chút, con chờ ở đây nhé, lát nữa bố sẽ đưa con đi ăn".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!