Nhưng khi người nhân viên cửa hàng nhìn thấy Lâm Hi đang kéo tay Long Thiên Tiếu thì biểu cảm của cô ta đột ngột thay đổi. Người phụ nữ trước mặt ăn mặc vô cùng gợi cảm nhưng lại không mất thẩm mỹ, thân hình cũng rất đẹp, nhìn như tiên nữ trên trời.
Đây mới là khách quý mà cô ta nghĩ đến.
"Anh cả, tôi đi vệ sinh chút, bảo nhân viên dẫn anh đi xem trước đi nha".
Sau khi vào cửa hàng quần áo, Lâm Hi nói.
Được!
Long Thiên Tiếu đáp. Xuất hiện ở nơi này khiến anh không mấy thích ứng. Lúc trước anh chỉ mặc áo giáp, kể cả khi ra khỏi chiến khu Nam Cảnh thì cũng mặc rất bình thường.
"Thưa anh, mời anh đi bên này".
Nhân viên cửa hàng nghe được lời Lâm Hi nói với Long Thiên Tiếu thì biết hai người này có quan hệ không tầm thường. Người đàn ông này một mình ra ngoài, có lẽ thật sự là một kẻ quê mùa, nhưng cô gái xinh đẹp kia lại vừa gọi anh ta là anh cả, thật là mờ ám mà.
"Đây là những mẫu mới nhất mùa hè năm nay của chúng tôi, rất hợp với người làm công chức hay là mặc vào những dịp trọng đại. Còn bên này là kiểu trang phục thoải mái, cửa hàng chúng tôi có đủ hãng quần áo, từ Versace cho đến Armani rồi Donna Karan".
Cô nhân viên giới thiệu cặn kẽ.
"Bố ơi, bộ này đẹp quá này!"
Long Tiểu Tịch chỉ vào một bộ đồ công sở trước mặt và nói.
"Bố có đi làm ở văn phòng đâu mà mặc hả con? Mà đắt quá".
Long Thiên Tiếu mỉm cười đáp. Anh nhìn vào nhãn giá của áo, đây là một bộ vest của Pierre Cardin, giá tận hơn mười ngàn.
"Vâng nhỉ, thế mình chờ chị Lâm Hi về vậy".
Long Tiểu Tịch trả lời.
"Thưa anh, anh thấy sao ạ? Còn có thể thử nữa đó ạ!"
Nhân viên nói vậy nhưng trong lòng thì khinh bỉ vô cùng. Từ xưng hô của Long Tiểu Tịch với người đẹp kia thì cô ta đã biết đây chẳng phải em gái thật sự của người đàn ông này rồi.
Xem ra hai bố con nhà này cũng là hạng nghèo rách, người đàn ông này không lẽ lại là loại ăn bám phụ nữ? Nhưng cô gái kia xinh đẹp cỡ đó, sao có thể thích người đàn ông này chứ.
"Cô làm việc của cô đi, chúng tôi tự xem được rồi".
Long Thiên Tiếu mỉm cười đáp.
"Vâng, vậy anh tự nhiên nhé".
Cô nhân viên rất lịch sự đáp. Cô ta khinh thường người đàn ông này, nhưng người đẹp vừa nãy lại để lại cho cô ta một ấn tượng rất sâu sắc.
"Nè, cửa hàng này làm sao vậy, thể loại người nào cũng được đi vào đây đấy à?"
Lúc này, một người phụ nữ trung niên tầm 4,50 tuổi đi vào, nhìn thấy cách ăn mặc của Long Thiên Tiếu và Long Tiểu Tịch thì khinh bỉ nói.
"Thưa bà, đây là khách hàng của cửa hàng ạ".
Nhân viên cửa hàng đi đến trước mặt người phụ nữ trung niên, khẽ cúi người, lịch sự trả lời.
"Khách hàng? Cô nhìn bọn họ thế kia thì có mua nổi món đồ nào trong đây không? Trong này bộ đồ rẻ nhất cũng là từ hai ngàn trở lên. Cái hạng đó liệu có chịu bỏ hai ngàn ra mua đồ không hả?"
Người phụ nữ trung niên nói với giọng chanh chua khiến nhân viên cửa hàng hơi khó xử. Dù sao cô ta cũng có thể ngó lơ người đàn ông và đứa trẻ này, nhưng người đẹp vừa vào phòng vệ sinh ban nãy có khi lại là người có tiền thì sao.
Chuyện này…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!