Chương 198: (Vô Đề)

"Cố Tuyết Cầm, lẽ nào cô không biết rõ điều kiện kinh tế nhà mình như thế nào sao?"

Lúc này, Dương Thị

- vợ của Cố Vân Hải

-con trai thứ nhà họ Cố lên tiếng, ý tứ của những lời này đã quá rõ ràng.

"Ý bà là tiền của tôi không trong sạch?"

Cố Tuyết Cầm cau mày hỏi.

"Lẽ nào trong sạch chắc? Cô mới tiếp quản dự án này chưa được bao lâu, đột nhiên có tiền, hơn nữa còn là mấy triệu tệ. Không cần tôi nói, chắc mọi người cũng biết cô lấy tiền từ đâu ra?"

Dương Thị nhịn không được châm chọc.

"Bà nội cũng cho rằng tôi lấy tiền từ trong dự án của gia tộc sao?"

Sau khi trải qua sự việc vừa rồi, lúc này, Cố Tuyết Cầm đã bình tĩnh hơn rất nhiều, cô nhìn về phía bà cụ Cố rồi hỏi.

"Cố Tuyết Cầm, có một số chuyện, tôi không nói toạc ra là muốn giữ thể diện cho cô. Giành được dự án hợp tác với nhà họ Tần, cô cũng coi như là người có công, chỉ cần cô nhận sai với mọi người thì chuyện này đến đây là kết thúc".

Bà cụ Cố cầm tách trà lên, nhấp một ngụm, ung dung nói.

"Tôi không làm, tại sao phải nhận?"

Cố Tuyết Cầm vô cùng tức giận, giọng nói của cô trở nên khàn khàn.

"Không làm? Không làm thì lấy tiền ở đâu ra? Gần 3 triệu tệ đó, từ trên trời rơi xuống chắc? Dựa vào chút thu nhập ít ỏi đó, có phấn đấu 30 năm nữa, cô cũng không mua được BMV, hơn nữa còn là phiên bản X7?"

Lúc này, Lưu Thị có chút hả hê nói.

Tôi…

Cố Tuyết Cầm tiến lên trước một bước, muốn dùng lý lẽ để phản bác, nhưng cô lại bị Long Thiên Tiếu kéo lại.

Tiền là của tôi!

Long Thiên Tiếu thờ ơ nói.

"Phốc ha ha ha… tiền là của cậu ta? Ha ha ha…"

"Buồn cười chết đi được, chém gió hả?"

"Đúng vậy, cậu ta có mấy đồng chứ, mấy năm nay ăn uống, tiêu pha đều dựa vào Cố Tuyết Cầm, cậu ta còn có tiền mua BMV?"

"Cái này cũng không chắc nha, ngộ nhỡ người ta trúng số thì sao?"

"Ha ha ha, cũng có lý!"

Vừa nghe Long Thiên Tiếu nói như vậy, các loại âm thanh châm biếm không ngừng vang lên.

"Tôi nhiều tiền đến mức có thể mua được mạng của các vị. Các người cũng không nghĩ xem, nếu trong túi tôi không có tiền, có dám tùy tiện chặt chân tay các người không? Tôi nói có lý chứ hở đám rác rưởi?"

Vẻ mặt Long Thiên Tiếu vô cùng lạnh lùng, khóe miệng khẽ cong lên, nhìn về phía đám người, có chút kì quái nói, nghe xong những lời này, tiếng bàn tán bỗng nhỏ lại, chuyện ngày hôm đó, đã trở thành bóng ma trong lòng bọn họ, tên vô dụng này là một kẻ điên, đang yên đang lành chọc tới một kẻ như vậy để làm gì?

"Ai mà chẳng biết ăn nói lung tung, cậu nói chúng tôi nghĩ oan cho con bé, làm sao cậu có thể chứng minh nó bị oan, đồng thời chứng minh tiền là của cậu, hơn nữa cậu nhiều tiền đến mức có thể mua được mạng sống của chúng tôi hả?"

Lúc này, bà cụ Cố cũng lạnh lùng nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!