Chương 3: Nhân duyên của Thượng tướng

Lạc Nhiễm dọn dẹp xong văn phòng liền đi cùng đội trưởng đến viện nghiên cứu.

Trụ sở Viện nghiên cứu của Đế Quốc tọa lạc tại ngoại ô thành phố, các tòa nhà và hành lang trong căn cứ khổng lồ đan xen vào nhau, nên tốt hơn hết là đặt lịch hẹn trước, người bên trong sẽ ra ngoài tiếp ứng hai người đi đến phòng xét nghiệm.

"Lạc thư ký" Nhân viên nghiên cứu đã chờ rất lâu, lúc này nhìn thấy Lạc Nhiễm liền cung kính cúi chào.

"Xin chào" Lạc Nhiễm mỉm cười nhận lấy mẫu vật từ tay đội trưởng, quơ tay nói "Mẫu vật là manh mối quan trọng. Sở trưởng của các cậu có thể tự mình đến lấy không?"

"Đúng là như vậy" Kỳ thật dự án này được chỉ định cho sở trưởng, tuy nhiên người kia lại vừa từ phòng thí nghiệm trở về, vẫn còn đang ở phòng khử trùng, lo lắng sẽ chậm trễ, tiếp đón không được chu đáo nên sai phụ tá bên cạnh ra trước giúp.

Nhưng nếu Lạc thư ký muốn cẩn thận hơn, thì đành phải trở lại tìm người kia rồi.

Lạc Nhiễm đợi phụ tá đi rồi, xoay người nói với đội trưởng "Hiện tại không còn chuyện gì, nhưng tôi vẫn ở lại đây, nên không làm mất thời gian của đội trưởng nữa."

Y lại chỉ vào cặp hồ sơ của mình, nói "Tôi còn có văn kiện, hạng mục yêu cầu thu thập chữ ký người của viện nghiên cứu."

Đẩy được đội trưởng đi, Lạc Nhiễm thở hắt ra, bình tĩnh quan sát phòng xét nghiệm.

Lạc Nhiễm không hoang mang, nhanh chóng ước lượng thời gian, phạm vi giám sát, sau đó lấy mẫu vật ra một góc. Đứng ở vị trí này, người giám sát cũng chỉ có thể thấy được bóng lưng nửa người của y.

Những việc mà người thường không làm được, Lạc Nhiễm lại ở đây thực hành rất trơn tru.

Y liếc nhìn những chồng mẫu vật dán mỗi tấm kính riêng để trêи bàn, trêи mỗi tấm kính đều có nhãn "x", hẳn đều là mẫu vật không sử dụng nữa chuẩn bị đem tiêu hủy.

Lạc Nhiễm không chút dấu vết mang một tấm kính "x" sang tay mình, lại thuận thế đổi mẫu vật trêи tay sang bàn kia, dán nhãn "x" lên, thành công đánh tráo chúng.

Đây chính là tìm đường sống trong miệng đội trưởng bụng dạ khó lường.

Lạc Nhiễm bàn giao mẫu vật cho sở trưởng, sau đó đi xin chữ ký, thảo luận dự án, nghiên cứu tài liệu xong trời cũng đã tối.

Sắp đến giờ tan tầm rồi.

Kết quả y nhận được một tin nhắn đến, là mẹ của Lucas, bà Marshal.

**[Nhiễm Nhiễm tan tầm rồi đúng không? Dì cùng Nguyên soái đang ở phòng tiếp khách công ty chờ cháu]

(^_-)

Tin nhắn còn đi kèm một cái mặt người.

Lạc Nhiễm: "....."

Có vẻ sau khi tan tầm, công việc còn lâu mới kết thúc. Y thở dài chấp nhận số phận của mình, sau đó trở lại công ty.

"Nhiễm Nhiễm!" Phu nhân của Nguyên soái vừa nhìn thấy Lạc Nhiễm, liền nhiệt tình kéo y ngồi xuống bên cạnh mình.

Nguyên soái lạnh lùng ôm tay bên cạnh, ông ngồi trêи sô pha mang cảm giác như một vị vua, nhưng khi nhìn thấy Lạc Nhiễm, người có chung nguyên mẫu khuôn mặt hung dữ giống Lucas liền biểu hiện mềm mỏng hơn hẳn.

Lucas và cha mẹ tình cảm không tốt, chủ yếu là Lucas đơn phương đối với họ không tốt. Vì vậy vợ chồng Nguyên soái nếu có chuyện gì xấu đều nói qua với Lạc Nhiễm trước, có đôi khi Nguyên soái phu nhân muốn mang canh cho Lucas cũng thông qua Lạc Nhiễm, vì lo ngại Lucas sẽ không uống.

"Nhiễm Nhiễm, chuyện ở khách sạn đêm hôm trước là thế nào?" – Nguyên soái phu nhân cao quý đi thẳng vào vấn đề hỏi "Có manh mối gì về vị Omega thần bí kia chưa? Có hay không khả năng...."

"Không có" Lạc Nhiễm ngữ khí ôn hòa, nói như chém đinh chặt sắt "Thượng tướng sẽ không có khả năng cùng Omega này ở bên nhau, kẻ địch đêm hôm trước vẫn còn ẩn mình muốn tính toán với Lucas."

"À..." Nguyên soái phu nhân có chút thất vọng thở dài: "Hiếm khi thấy Lucas có tiến triển gì với một Omega"

Vợ chồng Nguyên soái dần dần bị thái độ phản ứng kịch liệt với chuyện hôn nhân của đứa con trai mà trở nên khác thường, vừa thấy có người lên giường với hắn không những không tức giận, ngược lại còn rất vui mừng.

Giờ đây, cả Đế Quốc, đặc biệt là vợ chồng Nguyên soái rất quan tâm đến việc hôn nhân của Lucas.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!