Lạc Nhiễm có chút bất đắc dĩ nhìn Lucas
Đây là .... đang muốn giết người hay đang uất ức vậy?
Lucas lặp lại câu hỏi "Cậu đến tìm cô ta làm gì?"
Alpha trong cơn nóng giận không nói lý liền dùng tin tức tố và lực đạo mạnh mẽ của mình để áp chế Lạc Nhiễm, cổ tay y bị Lucas nắm chặt, bị hắn khóa trước ngực không thở nổi, đổi lại là người khác đã buông vũ khí đầu hàng.
Lạc Nhiễm khó khăn đứng vững, lưng áp vào tường trượt dần xuống, nhưng hai cổ tay bị hắn khống chế cứng trêи đỉnh đầu, không di chuyển được.
"Tôi ghét nhất là bị người khác lừa dối." Ngữ khí hắn lạnh lẽo "Cậu, không thể."
Lạc Nhiễm sững sờ nhìn Lucas
"Tôi... lần sau tôi sẽ không làm như vậy nữa." Lạc Nhiễm tự nói trong lòng, lần này là y đuối lý.
Chuyện này cũng có lỗi của y, bởi vì y căn bản nghĩ đây chỉ là chuyện lặt vặt, không nghĩ đến trùng hợp phu nhân kia sẽ đi sân sau tưới cây, lại còn trùng hợp gặp Lucas kể về chuyện này.
"Cậu còn chưa trả lời tôi."
Nhìn con sư tử trước mặt nổi giận đùng đùng, Lạc Nhiễm hít sâu một hơi giải thích "Thượng tướng, tôi tìm Nina tiểu thư là để giải quyết mâu thuẫn với cô ấy, cô ấy có oán giận với anh, tôi chỉ là cùng cô ấy nói chuyện rõ ràng thôi."
"Vì sao phải đi giải thích cho cô ta? Một người không liên quan, chuyện đó quan trọng vậy à?"
"....."
Lạc Nhiễm nói "Cô ấy là con gái của Công tước, địa vị cao quý, cô ta đối với anh bất bình, tương lai sẽ giống như lăn một quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn, không thu lại sẽ rất phiền phức."
"Quan trọng như vậy? Đến mức cậu phải gạt tôi lén đi tìm cô ta?"
Tin tức tố của hắn làm y hoa mắt chóng mặt, dù vậy y vẫn cố gắng nói năng trật tự "Nhẹ thì tin đồn thất thiệt sẽ lan đến những người khác, nghiêm trọng hơn có thể gây ra mâu thuẫn giữa quân đội và quan chức Hoàng gia, hơn nữa tôi cũng không có ý giấu diếm, anh hỏi tôi liền trả lời."
"Vậy cậu cùng cô ta hàn huyên nguyên buổi trưa?"
".... Tôi với Nina tiểu thư có nhiều chủ đề chung, có thể làm bạn bè."
"Ha! Lạc thư ký nhìn vậy mà thật bình dị thân thiết."
Lạc Nhiễm nói khiến hắn không có cách nào phản bác được, Lucas buông lỏng kiềm chế y, hắn ngồi xuống ghế bên cạnh, trêи mặt giận dỗi chưa tan.
Nhìn kĩ, còn có vẻ không cam lòng.
Lạc Nhiễm nhẹ nhàng xoa cổ tay, tiến lên khởi động bảng điều khiển, đặt chế độ lái tự động, sau đó xoay người rời khỏi khoang cửa.
Lucas cảnh giác đứng dậy "Cậu muốn làm gì?"
"Tôi bỗng nhiên nhớ ra, có đánh rơi văn kiện ở phòng họp, anh về trước đi Thượng tướng." Lạc Nhiễm cười mỉm nâng chân chuẩn bị rời khỏi.
"Lạc Nhiễm!" Lucas đi nhanh về phía y muốn ngăn chặn.
"Cậu giận?"
Lạc Nhiễm vẫn giữ vẻ mặt ấm áp, giọng ôn hòa "Tôi không có, làm sao lại giận được?"
Sau đó khoang cửa "Rầm!" một cái đóng lại, phi cơ bắt đầu khởi động, rời khỏi mặt đất, Lạc Nhiễm tính toán thời gian không có nửa phần sai lệch.
Lucas "......"
Khốn kiếp!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!