Chương 17: Đừng lộ mắt cá chân trước mặt người khác

Cả ngày Yến Trình hồn vía lên mây, không nhớ rõ tối hôm qua cậu và Tiêu Tấn thử rồi xảy ra chuyện gì. Sáng nay lúc cậu dậy không có sức gì, mềm nhũn, trong lúc xuống tầng nếu không được Tiêu Tấn đỡ, có thể cậu phải lăn xuống cầu thang.

Lỗ mãng trước mặt Tiêu Tấn quen rồi, Yến Trình đã quen đối phương cưng chiều. Một người dung túng không nói không hề có một tiếng động, một người tùy tiện.

Buổi sáng cậu có một tiết, buổi chiều có hai tiết.

Bởi vì học từ sáng đến chiều, Yến Trình bảo tài xế là mình không về, trưa ăn cơm ở căn tin trường học.

Sau khi Tiền Tiểu Chu đi du học cậu vẫn luôn cô độc một mình, buổi trưa thu dọn xong đồ định đến căn tin trường học, trong phòng học không có ai, ngoài cửa lại có một Alpha đang đứng, trông có vẻ đang chờ ai đó. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Cậu nghi hoặc nhìn ra đằng sau: "Bạn học, cần để cửa giúp cậu không?"

Người kia bật cười, khí chất rất cởi mở phóng khoáng. Alpha vốn có ưu thế gen, chẳng có ai không đẹp trai.

"Chào cậu, tôi đang chờ cậu."

Yến Trình lấy làm lạ hả một tiếng: "Chờ tôi?

"cậu nhìn kĩ đối phương, xác định mình không quen biết hắn. Alpha mỉm cười:"Đi ăn cơm với tôi không?

Trên đường nói đi."

Yến Trình gật đầu: "Ồ.

"Chỉ cần người ta không có ác ý với mình, Yến Trình cũng không vô duyên vô cớ không để ý đến người ta. Cậu cúi đầu dùng máy truyền tin định nhắn tin cho Tiêu Tấn, nhưng từ lúc quen hắn đến bây giờ, xưa nay cậu chưa từng thử nhắn tin lúc ban ngày, sợ quấy rối hắn, ngẫm lại đành thôi. Alpha nhìn cậu:"Tôi tên là Hứa Niệm Dương, khoa Khoa học máy tính.

"Yến Trình suy tư, xác định mình không quen biết người này. Hứa Niệm Dương cười:"Không quen biết không sao, từ hôm nay coi như chúng ta quen biết."

Hai người sóng vai đi đến căn tin trường học, Yến Trình ghi món ăn xong vừa định trả tiền, Hứa Niệm Dương đã tiện tay giúp cậu thanh toán trước.

"..." Yến Trình bưng đồ ăn, "Lát nữa tôi chuyển tiền cho cậu.

"Hứa Niệm Dương muốn nói không cần, lại nghĩ gì đó, gật đầu đồng ý. Hai người ngồi xuống một cái bàn trống mặt đối mặt, Hứa Niệm Dương tiện tay add WeChat của Yến Trình, cậu chuyển tiền cho hắn. Đối phương nhận tiền. Avatar của Hứa Niệm Dương là một con mèo rất đáng yêu, hắn nói:"Con mèo rất nổi trên mạng."

Hứa Niệm Dương cười nói: "Cậu cũng thích nó hả, trùng hợp thế.

"Yến Trình gật đầu, lại giương mắt nhìn Hứa Niệm Dương. Đối phương cười xán lạn, thái độ hào phóng không làm cho cậu nghĩ nhiều. Hứa Niệm Dương nói:"Sau khi tốt nghiệp tôi định nuôi mèo, bây giờ đang đi học không tiện, sau khi công việc ổn định thì chăm sóc nó."

Yến Trình tán thành: "Nuôi mèo có nghĩa là chịu trách nhiệm với chúng nó, đúng là phải cân nhắc thận trọng."

Hứa Niệm Dương hỏi: "Cậu thì sao, định nuôi một con không?"

Yến Trình dừng động tác ăn cơm lại: "... Tôi không tiện." Cho dù muốn, khu thập tam cũng không thích hợp nuôi mèo. Hơn nữa cậu còn ở cùng Tiêu Tấn, nuôi mèo cũng cần được đối phương đồng ý, nếu như Tiêu Tấn dị ứng với lông mèo thì làm sao giờ?

Yến Trình suy tính rất nhiều, không chú ý đến ánh mắt mừng rỡ của Hứa Niệm Dương.

Sau khi cơm nước xong còn thời gian nghỉ ngơi hơn nửa tiếng, Yến Trình định tìm đại một chỗ không có ai nằm úp sấp ngủ trưa một lát. Rất nhiều lớp trong trường học trống không yên tĩnh, trên cơ bản mỗi tầng đều có khu nghỉ ngơi.

Yến Trình không muốn đến thư viện chen lấn với đám sinh viên chăm chỉ hiếu học. Cậu tìm lớp học, xuống tầng dưới nói muốn ngồi một lát, ý là muốn tách ra khỏi Hứa Niệm Dương đi một mình. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Hứa Niệm Dương thấy thế, mở miệng nói: "Tôi cũng muốn nằm nghỉ một lát, không ngại thì đi cùng được không?

"Lúc này Yến Trình mới ngạc nhiên nghi ngờ, nghĩ không biết liệu Hứa Niệm Dương có tâm tư khác không. Nhưng cậu không phải người tự luyến, đặc biệt là tiếp xúc với đối phương trong thời gian ngắn như vậy cậu cảm giác tính cách của Hứa Niệm Dương không tệ, chắc rất được Omega thích. Cậu nói:"Tôi sợ ảnh hưởng đến cậu."

Hứa Niệm Dương cười nói: "Không sao.

"Hai người yên lặng lên tầng, mỗi lần hai người im lặng Hứa Niệm Dương đều tìm đề tài để khuấy động bầu không khí, toàn là mấy việc lặt vặt. Yến Trình nghe một lát, không nhịn nổi nữa."Bạn học Hứa, hôm nay cậu tìm tôi có việc gì không?

"Biểu cảm của cậu làm Hứa Niệm Dương bật cười, lại ảo não, mình biểu hiện chưa đủ rõ ràng sao? Vì vậy hắn nói:"Tôi biết cậu thích mèo, con phố sau trường học kia, trước đó cậu hay đem đồ ăn đến phải không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!