Chương 36: Vòng 1 cuộc thi vẽ tranh

Nửa đêm, Linh Nhi bị ánh sáng màn hình từ điện thoại chiếu vào mắt làm cho tỉnh giấc. Nó ngó đầu xem thử, một loạt tin nhắn từ Huy được gửi đến vào giữa đêm.

Huy sợ Nhi thức nên trước khi nhắn đã cài lệnh /im lặng/, song không may là thông báo từ phần mềm khác vẫn gửi đến và làm phiền Nhi.

(Chú thích:

Lệnh /im lặng/ của Messenger sẽ khiến tin nhắn hiện lên nhưng không phát ra tiếng, tránh làm phiền người nhận.)

/im lặng/

"Ngủ chưa?"

"Tao không giải được bài này. (Kèm ảnh chụp màn hình)"

"Ngủ sớm nhỉ?"

"Mày với Khôi Nguyên có ngủ chung giường không thế? (Đã thu hồi một tin nhắn)"

"Giường ở đài truyền hình có rộng không? (Đã thu hồi một tin nhắn)"

"Phòng có nhiều đồ đạc không? Có thiếu gì không?"

"Mai tao qua trường quay với lớp đấy. Muốn ăn gì không mai tao đem vào cho?"

"Tao vào xem qua phòng ngủ của mày được không?

"Linh Nhi nhẹ nhàng lướt ngón tay trên màn hình. Mặc dù Huy đã offline từ hơn nửa tiếng trước nhưng nó vẫn trả lời."Phòng đủ đồ, không thiếu gì. T thèm bánh bao kim sa với sữa hạt óc chó của TH. Nếu được thì t muốn ăn cả bim bim

"Ngạc nhiên tay, Nhi vừa nhắn xong thì Huy online. Cậu soạn rất nhanh, có lẽ đang dùng máy tính chơi game nên bấm chữ bằng bàn phím:"Mai mang."

"Sao chưa ngủ?"

"Nguyên đâu chụp tao xem.

"Linh Nhi không biết nửa đêm Minh Huy đòi ảnh chụp Khôi Nguyễn làm gì, song nó vẫn vươn tay xuống giường dưới chụp cho Huy. Sau khi nhìn bức ảnh mờ mịt không rõ ngủ quan của Nguyên, Minh Huy không khỏi thở phào. Nhìn từ góc độ này, có vẻ Nhi và Nguyên nằm giường tầng, không chung chạ gì với nhau."Bài toán kia đã giải được chưa?"

Linh Nhi hỏi, Huy khẽ liếc mắt về phía sách vở lộn xộn bên cạnh. Trước bài toán đã có lời giải và đáp án, Huy không chớp mắt đáp:

"Khó quá, chưa giải được. Mai mày đi thi về thì call (gọi) dạy tao bài này."

"Còn giờ thì mày ngủ sớm đi, mai còn phải đi thi."

Linh Nhi hơi tỉnh, khó vào giấc lại. Con bé muốn giải hộ Huy bài toán nhưng Huy cứ ép nó đi ngủ. Bất đắc dĩ, Huy nói:

"Hay là gọi video đi. Mày để âm lượng nhỏ thôi, tao bật tiếng ồn trắng cho mà ngủ."

Linh Nhi "Tao tự mở cũng được mà?"

Huy "Thế tự mở mẹ mày đi.

"Nhi biết Huy dỗi, nhịn cười bấm gọi. Mất một lúc Huy mới nghe máy. Khi hai đầu dây được kết nối, âm thanh rả rích như tiếng mưa tràn vào tai. Linh Nhi vội cho bé âm lượng, đặt xuống dưới gối. Cách một tầng bông mỏng, thi thoảng Nhi còn nghe được tiếng sột soạt ma sát từ quần áo Huy. Cả lúc cậu mang theo điện thoại lên giường, tắt đèn và đắp chăn, tất cả đều được thu lại một cách rõ ràng. Giống như Huy đang nằm cạnh Nhi, cùng nó chìm vào giấc ngủ."Chúc ngủ ngon." Giọng Huy trầm ấm, dịu dàng truyền qua.

***

Khôi Nguyên làm rất tốt nhiệm vụ của một người hỗ trợ. Sáng sớm trước khi đi thi, Linh Nhi được thồn vào họng một đống đồ dinh dưỡng không rõ kiếm từ đâu.

Vừa lơ mơ bước ra khỏi nhà vệ sinh, miếng bánh croissant xé nhỏ đã được đút vào miệng. Mùi bơ thơm nồng và hương vị ngọt nhẹ khiến Linh Nhi phải thở hắt vì hạnh phúc. Nguyên kéo Nhi ngồi xuống giường, xếp đồ ăn trước mặt rồi bắt đầu bôi kem chống nắng hộ nó.

Cậu vừa làm vừa giục:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!