Chương 35: Yên bình

Danh sách "người nhà" đi cùng các thí sinh được nộp lên trên, hóa ra có rất nhiều học sinh dắt bạn theo thay vì người nhà thật sự. Đa số bố mẹ đều bận đi làm, không thể theo sát con mình hai ngày trong ký túc của đài truyền hình.

Ngược lại, đám học sinh muốn trốn học, tình nguyện xung phong đi theo làm chân chạy vặt cho bạn mình.

Sau khi học hết tiết học sáng, xe buýt tới đón thí sinh và người đi cùng. Linh Nhi chỉ mang theo một cái cặp sách nhỏ gồm giấy vẽ và quần áo, cùng Nguyên lên xe.

Xe buýt hơi chật, giữa mỗi hàng ghế chỉ cách nhau khoảng nhỏ. Dưới chân đặt balo nên Linh Nhi không có chỗ để chân, Nguyên thấy vậy bèn nhấc chân nó lên, gác qua đùi mình.

- Thoải mái hơn chưa?

Nguyên hỏi, Linh Nhi cười, cảm ơn. Lưng nó dựa vào cửa kính xe, yên lặng xem điện thoại. Tư thế này khiến Nguyên không thể gần gũi với Nhi. Cậu ngắm nhìn nó từ xa, phát hiện ánh nắng từ kính đang chậm rãi len lỏi vào từng lọn tóc con bé, khiến nó sáng rực lên một vầng hào quang xung quanh người.

Khôi Nguyên che miệng. Xinh quá, xinh chết mất thôi.

Ai đó đỏ mặt cụp mắt, những suy nghĩ bay bổng trong đầu không ngừng tràn lan. Cậu thích tất cả mọi thứ thuộc về Nhi. Từ mái tóc, khuôn mặt, bàn tay, ánh mắt,... Hoặc có thể nói, tất cả những thứ mà Khôi Nguyên yêu thích đều tồn tại trên người Nhi.

- Nãy tao gặp Giang gần nhà vệ sinh đấy.

Khôi Nguyên thì thầm. Cậu đoán khi nhắc đến Giang, Nhi sẽ mở to đôi mắt đáng yêu của nó, nhíu lông mày và nói một câu gì đó tràn ngập sự ghét bỏ:

- Nó có làm phiền mày không?

Khóe miệng Nguyên nhếch lên, dường như việc đoán trước được thói quen của Nhi khiến Nguyên rất vui vẻ. Cậu lắc đầu tỏ vẻ không có gì cho Nhi yên tâm, đầu lại tự động nhớ về sự việc ban nãy.

Nguyên bị Giang chặn ở ngoài hành lang.

Cô bạn khó chịu ấn vào trán Nguyên, cái miệng nhỏ xinh buông ra những lời lẽ lạnh lẽo:

- Sao hả thằng chó, trap tao có vui không? Cái họng mày câm như hến thế?

- Trap? Tao trap mày lúc nào?

Khôi Nguyên nghiêng đầu khó hiểu. Cậu mở tin nhắn giữa mình và Giang ra, dường như có sự nhiệt tình đến mức khiến người ta hiểu lầm, nhưng chưa từng có dù chỉ một câu bày tỏ tình cảm.

Khôi Nguyên không phủ nhận, cử chỉ của cậu hay khiến người ta phải lòng, và cậu cố ý làm vậy với Giang. Đối với Nguyên, dù là Giang, Nhung, Chi hay Nhi, tất cả đều được nhận sự đối xử giống hệt nhau. Nhưng mới chỉ có một mình Trình Hạ Linh Nhi được nhận lời bày tỏ thật sự.

Giang đột nhiên gục đầu vào ngực Nguyên, khóc nấc lên:

- Sao cậu lại đối xử với tớ như thế...

Cảm xúc của con người vốn yếu đuối. Nguyên biết rõ điều đó vì cậu cũng vậy. Cậu hiểu cách để len lỏi giữa các khe hở trong tim, chọc ngoáy, thao túng nó theo ý mình để đạt được mục đích. Không may, Giang cũng là một trong số đó.

Dù cho có cố gắng sửa đổi, đôi lúc Khôi Nguyên vẫn làm theo bản năng. Cậu đặt một tay lên vai Giang, thở dài:

- Thôi nào, cậu làm sao đấy, tớ có làm gì có lỗi với cậu đâu?

Từng nhịp vỗ về như dỗ dành. Giang khóc to hơn, chẳng thể nói xem Nguyên đã làm sai điều gì. Sự tồi tệ của cậu được bọc trong đường, ngọt ngào và dịu dàng như một chiếc kẹo mút. Giang biết sau khi nếm hết vị ngọt sẽ tới trái đắng, thế nhưng vẫn cứ lao vào.

Nguyên đẩy Giang ra, bước đi mặc kệ cô bạn la khóc ở phía sau. Lạ kỳ thay, trong khi có những người luôn mong muốn có nhiều sự quan tâm hơn, thì lại có những người cho rằng mình không đáng được nhận sự quan tâm ấy. Không biết nên cảm thấy Linh Nhi đáng thương hay đáng trách nữa.

Linh Nhi tinh ý nhìn ra vệt nước và vết phấn màu da trên áo đồng phục của Nguyên, muốn nhưng không hỏi kỹ hơn. Đối với Nguyên, đó là điều bình thường tới mức chẳng cần phải che giấu.

Nhi khẽ thở dài.

Bác tài xế điểm danh một lượt danh sách những người đi. Phụ huynh đi theo được phân vào một xe buýt riêng. Nhóm cuối cùng bước lên xe là hai bạn nam thuộc lớp 11A1, gồm Quang và một bạn nam lạ mặt.

Nhi hơi co chân lại cho họ đi.

Lúc bước qua Nhi, ánh mắt Quang khẽ dừng lại trên đôi chân đang gác lên người Nguyên của nó. Khuôn mặt cậu ta xây xẩm, khóe miệng lẩm bẩm chửi Nhi là con đ*, lạnh lùng tìm chỗ ngồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!