Ngoại trừ Chi ra, bọn dãy cuối tổ 3 ai cũng vỗ tay bôm bốp trước cú chưởng trời giáng của Linh Nhi. Khôi Nguyên vỗ tay to nhất, cậu còn đứng hẳn lên ghế, hớn hở khoe:
- Tuyệt vời!
Lớp trưởng ngồi bàn cuối, tốp lớp ngồi cùng bàn. Một người điểm cao cả bàn được nhờ! Ha ha ha...
Đám bạn trong lớp cũng hùa vào, nhao nhao trêu Khôi Nguyên:
- Thôi tao xin mày đấy... Xin vía được ngồi cùng tốp lớp như Nguyên.
- Nhưng mà tao vẫn thấy chuyện này kì sao á... Kì này cả họ được nhờ rồi!
- Tao thấy mày làm vậy là không nên đâu... Không nên bỏ lỡ cơ hội này!
Mọi người trêu nhau xong cười ầm. Hiếu mặt đen như than, bực bội bỏ ra khỏi lớp. Chi đập vào lưng thằng Nam đang vỗ tay mừng cùng, lườm Khôi Nguyên:
- Mày đừng có mà tưởng bở!
Không thấy cái cách nó từ chối nhắc bài cho thằng Hiếu à?
- Làm người phải biết co biết duỗi bạn ơi... Người ta rảnh thì hẵng xin nhắc bài, chứ bản thân người ta còn lo chưa xong thì sao giúp mình được?
Khôi Nguyên lạnh giọng đáp khiến Chi ngượng, xụ mặt xuống. Mấy bạn nữ chơi cùng Chi lặng lẽ nhìn nhau, giả vờ rủ cô bạn đi vệ sinh cho đỡ ngại. Chi miễn cưỡng gật đầu, lầm lũi ra khỏi lớp cùng đám con gái. Khi cánh cửa lớp khép vào cũng là lúc bầu không khí bỗng dưng trở nên kì quặc.
Ai nghe xong cũng biết Nguyên đang nhắc khéo mọi người về vụ của Hiếu
- Nhi. Những người không liên quan thì cầm bài kiểm tra của Linh Nhi lên xem, người có liên quan thì nhỏ giọng bàn luận về hành động vã vào đầu Hiếu.
Hạn nộp báo tường đồng thời kết thúc, tập báo của các lớp bắt đầu được treo dần lên những gốc cây quanh sân chính của trường. Thời tiết tháng 3 dịu nhẹ mát mẻ, mấy chồi non trên cành cây trơ trọi chuẩn bị chớm lên mấy nụ xuân.
Tập báo của lớp 10D5 là một trong số những tập báo đầu tiên được treo gần sân khấu nhất. Học sinh giờ ra chơi đi lại dưới sân ngó nghía, thầm so sánh xem lớp nào làm đẹp lớp nào không. Cây bàng treo tập báo của lớp 10D5 bị bu rất đông.
Mọi người đều tò mò và ngạc nhiên về phương thức trình bày lạ lùng của lớp này.
Trên tờ bìa A0 trắng tinh được giữ cực kì sạch, người làm tập báo của lớp 10D5 cẩn thận dùng len màu khâu thành đường viền xung quanh tờ giấy. Người làm không vẽ nhiều hoạ tiết như các lớp cùng khối mà dùng phương pháp thủ công tạo thành những chi tiết nổi cộm trên mặt giấy phẳng lì.
Nào là vườn hoa, mặt nước, bầu trời, thầy cô và học sinh trong trường,... Hoa được gấp từ giấy màu, mây trên trời làm bằng bông, người nặn bằng đất sét, còn mặt nước thì dùng mica trong để dán ngoài, sau đó bơm thứ chất lỏng óng ánh gì đó mà mỗi khi gió thổi qua, tờ giấy lắc lư sẽ khiến đám kim tuyến lơ lửng giữa mặt nước dao động.
Nhìn thoáng qua một lượt tất cả các bài treo dưới sân, bài của lớp này trông có vẻ kỳ công nhất. Chưa nói đến chữ viết nắn nót tỉ mẩn của từng bài hát, bài thơ, ... tất cả những thứ đặt lên trên tập báo này đều được làm với độ tập trung rất cao và sự tâm huyết gần như tuyệt đối.
- Đ... Đẹp thế?
Ngay cả đám bạn trong lớp 10D5 cũng phát sốc khi nhìn thấy báo tường của lớp mình. Cả đám túm tụm lại, không tin nổi chạm lên tờ giấy treo giữa thân cây. Một bạn nữ chỉ vào hình nộm đất sét được dính trên bề mặt giấy, ngây ngô thốt lên:
- Sao ba con đất sét này trông như Khôi Nguyên, Minh Huy, Linh Nhi vậy?
- Ờ, trông giống nhỉ?
- Hả, chính là chúng nó mà?
- Ủa còn đây là tao với mày mà?
- Đâu tao xem!
- Ủa?
Lớp 10D5 hiện tại đã có 41 học sinh, đám bạn trong lớp đếm đi đếm lại đống hình nộm mới phát hiện có chính xác 42 con nộm (tính cả thầy Long chủ nhiệm) được gắn khắp nơi xung quanh mặt báo.
Mọi người thích thú ồ lên, cả gái lẫn trai đều tranh nhau tìm hình nộm của mình, giơ máy điện thoại lên chụp đăng Locket và bảng tin Facebook. Tiếng ồn lớn dẫn tới những học sinh lớp khác qua xem càng nhiều hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!