Trong những giấc mơ rải rác suốt đêm, Linh Nhi hay mơ thấy một ngày nào đó sau khi học xong đại học, có công ăn việc làm đàng hoàng, nó sẽ thoát khỏi sự kiểm soát của mẹ và cái bóng tội lỗi trong quá khứ. Nó sẽ mang theo cu Tin, hai chị em thuê một căn hộ nhỏ.
Nó đi làm còn Tin đi học, không cần quan tâm ngày hôm nay tan làm/tan học về xong, chờ đợi ở nhà sẽ là mẹ với tâm trạng ra sao: Hôm nay mẹ sẽ trầm ngâm không nói câu nào, hay phát rồ lên mà đánh đập hai đứa.
Nhưng rồi ngày tháng tươi đẹp không dài.
Mẹ sẽ tìm đến căn hộ, đòi Linh Nhi phải giao nộp hết tất cả số tiền mà nó kiếm được, lôi hai chị em trở về khu tập thể cũ, kèm theo đó là tiếng mắng chửi hai đứa ăn cháo đá bát vang vọng khắp cả khu. Mẹ sẽ khiến mọi sự cố gắng của Linh Nhi đổ sông đổ bể. Nó mãi mãi không thoát ra khỏi vòng tay của mẹ.
Bởi gì mẹ là "mẹ" của Linh Nhi.
Điều hoà hai chiều chạy ro ro trên đầu, rèm cửa sổ kéo không kín để lọt chút ánh sáng vào. Linh Nhi bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, người ướt đẫm mồ hôi. Nó hoảng loạn nhìn căn phòng lạ lẫm trước mặt, rồi lại xoay đầu sang nhìn người đang nằm cạnh mình. Linh Nhi gạt chăn, chạy vội về phía cửa phòng.
Nỗi sợ không ngừng dâng lên trong đầu nó. Hình ảnh về một buổi sáng tỉnh dậy trần như nhộng, bên cạnh là người đàn ông không nhớ rõ tên, trông vừa xa lạ lại vừa có chút quen khó tả.
'Cạch', cửa đồng thời mở ra từ phía ngoài, khuôn mặt đầy nước mắt của Linh Nhi đâm sầm vào ngực của Huy. Cả người con bé phát run, lẩy bẩy ngồi quỵ xuống đất. Huy cũng nhận ra Linh Nhi có điểm không ổn, quỳ xuống hỏi han:
- Sao đấy?
Mơ thấy cái gì à?
Huy vừa đánh răng xong, giọng nói của cậu ấm, còn mang theo mùi vị man mát của lá bạc hà. Chị Hoa đang nằm trên giường cũng bị tiếng động lay tỉnh, lồm cồm bò dậy xem.
Mẹ từng dạy nếu có người cảm thấy bất an, hãy ôm họ thật chặt và vỗ nhẹ vào lưng. Hai chị em nhà Huy làm rất tốt theo lời dạy, ôm chặt Linh Nhi đang không ngừng khóc nhè ở cửa phòng. Tới khi chị Mai Châu đánh răng xong đi ra ngoài, trông thấy cảnh tượng kì dị đó, chị không khỏi khó hiểu bật thốt:
- Cái khỉ gì vậy?
Chị Hoa vẫn còn đang ngái ngủ, ôm lấy Linh Nhi từ phía sau theo bản năng. Minh Huy thì lấy ống tay áo lau nước mắt cho Linh Nhi, chốc chốc lại hỏi con bé đã bình tĩnh hơn chưa, đoạn dắt nó đi đánh răng rửa mặt cho tỉnh táo.
Giờ đã gần trưa, mẹ đang xào nấu thơm nức mũi ở tầng dưới. Chị Hoa muốn ngủ thêm, đợi hai đứa nhỏ rời khỏi xong liền đóng cửa phòng ngủ tiếp. Linh Nhi được Huy đưa cho cái khăn mặt mới, sau đó bị đẩy vào nhà vệ sinh trong trạng thái ngơ ngẩn.
Tới lúc này nó mới bình tĩnh lại, nhớ ra hôm qua mình đã sang nhà Huy chúc Tết và ngủ lại đây, chứ không có người đàn ông lạ và cơ thể trần trụi nào lặp lại cả.
- Ngại chết mất...
Nhìn khuôn mặt ướt nhẹp và mái tóc rối bù của mình trong gương, Linh Nhi bối rối làm vệ sinh cá nhân. Bộ quần áo tối hôm qua của Linh Nhi vẫn được treo ngay trên tường. Thấy có nước nóng, nó tắm ù qua cho bớt mồ hôi rồi thay quần áo.
Xong xuôi, Linh Nhi bước ra cửa, giật mình hét toáng lên vì Huy vẫn đang đứng chờ ở đấy.
- Xong rồi à, xuống ăn cơm.
Huy nhẹ nhàng xoa đầu con bé, đưa nó xuống dưới phòng ăn. Trông Huy rất thản nhiên trước biểu hiện không hề bình thường của Linh Nhi. Con bé cứ đoán là Huy sẽ tra hỏi gì đó cơ. Song Huy có vẻ cũng đoán ra sự bối rối trong nội tâm nó. Lúc xuống cầu thang, cậu chủ động giải thích:
- Nhà tao có chị Châu cũng hay mơ với mộng du xong khóc lóc ầm ĩ. Cả nhà tao cũng quen rồi.
- À...
Linh Nhi nghe xong không biết nên vui hay buồn. Tại Huy dùng từ "khóc lóc ầm ĩ" ấy...
Xuống dưới tầng 1, mẹ Huy đang nấu ăn trong bếp, bên cạnh còn có bố Huy đang phụ rửa bớt mấy đồ nấu nướng đã dùng xong. Ngoài mùi mặn của món chính còn có mùi bơ sữa thơm nồng tỏa ra từ lò nướng bánh.
Mẹ Huy đeo bao tay, lôi từ bên trong lò nướng ra cái bánh to đùng, to đến mức không biết ăn bao giờ mới hết.
- Châu lên gọi chị Hoa xuống ăn thôi con, cơm canh xong rồi.
- Vâng.
- Con ăn đi, lát xong cả nhà đi lễ nhé!
- Dạ? Đi lễ gì ạ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!