Dã Lai Vãng vốn đã ghen tị, giờ đây lại càng gato hơn.
Một linh sủng có thể biến đổi hình thái, có ai mà không ao ước cơ chứ?
Hắn đã hạ quyết tâm là phải tìm một quả trứng AI cho bằng được, tập trung tinh thần chờ đợi đôi chủ thú đối thoại với nhau, chuẩn bị ghi chép điểm quan trọng.
AI của Nguyên Vũ được tạo ra chỉ để phục vụ cho trò chơi, miễn là nói về nội dung của game thì cơ bản sẽ không nói dối, bao gồm cả manh mối nhiệm vụ, cốt truyện nhân vật và đủ kiểu nhiệm vụ phụ tuyến kỳ quặc khác.
Tỷ như Caronte ở sườn núi, cốt truyện phụ của hắn ta được người chơi biết đến thông qua một NPC ở thành trung tâm.
Thời Minh Chu nhìn quả trứng, xác nhận lại: Mi nghĩ mi có thể?
Đương nhiên là Tân Lạc hy vọng có thể rồi, làm người bình thường không làm, ai lại muốn đi làm thú vật bao giờ.
Nhưng loại chuyện này cũng không thể chỉ dựa vào ý chí của cậu mà đổi thay, hơn nữa ngay cả bản thân nở ra thành cái giống gì cậu còn không rõ, lúc này mà đã tính đến chuyện biến thành người thì quá mức dư thừa, không bằng cứ chuyên tâm vẽ chuyện thôi.
Cậu ấp a ấp úng:
"Anh ơi, anh có thích em biến thành người không? Sẽ không thấy em rất quái dị chứ?"
Thời Minh Chu nói: Sẽ không.
Ngữ điệu của anh vẫn bình bình trước sau như một, Tân Lạc không phân biệt được trọng tâm, lại hỏi tiếp:
"Thế đám Dã Lai Vãng sẽ không bị em dọa sợ chứ?"
Dã Lai Vãng không chút nghĩ ngợi, đáp:
"Đương nhiên là không, có khi còn yêu thích mi nữa kìa. Giờ đây ta cực kỳ muốn biết mi có anh chị em họ hàng gì không, mi có biết đại khái chúng rơi ở đâu trên đại lục này không?"
Giọng điệu lần này lại rất dễ phân biệt, Tân Lạc lập tức thở phào, xem ra trình độ tiếp thu các sự vật thần kỳ của người nơi đây cũng tương đối cao.
Cậu đáp Dã Lai Vãng một câu Không biết, lại nói với Chu Minh:
"Anh ơi, em nghĩ là nếu em được chăm sóc tốt một chút thì chắc, chắc là được đó ạ!"
Cậu ỷ mình tuổi còn nhỏ chưa phá vỏ, dốc sức phát huy thuộc tính ngây thơ, đưa ra yêu cầu hợp tình hợp lý:
"Em muốn mỗi đêm đều ra ngoài phơi mình!"
Cậu đã cân nhắc hết rồi.
Chu Minh là thành chủ, ban ngày phải làm việc, thế nên cậu chọn ban đêm.
Nếu Chu Minh phái người canh giữ cậu, cậu liền ầm ĩ đòi anh trai, thằng chủ mắc dịch này dù có không đủ kiên nhẫn thì cũng sẽ không đập trứng đâu.
Chỉ cần đòi mười lần mà chịu gặp cậu năm lần, thế thì cậu cũng không lỗ.
Đêm khuya thanh vắng thích hợp để ngắm sao, đàm luận cuộc sống, chắc chắn cậu có thể buôn ra không ít chuyện.
Thời Minh Chu cũng không bao giờ nghĩ quả trứng này sẽ tính kế mình.
Dù sao thì đang bàn về nội dung game, tất cả đều đã được hệ thống thiết lập, anh hỏi:
"Muốn tắm ánh trăng à?"
Tân Lạc nghiêm cẩn:
"Chỉ cần ở bên ngoài là được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!