Chương 15: Anh Ơi Em Không Phối Đâu

Buổi tối người đông, những người chạy hoạt động cùng Chu Minh đều online.

Lúc ấy bọn họ đều nghe thấy cuộc đối thoại của anh và Dã Lai Vãng, giờ đây cả bọn liền sôi sùng sục.

Nồi Gang Hầm Thịt: [Há há há há.]

Súp Cay: [Ha ha ha lục đục nội bộ rồi.]

Ám Hỏa: [Tiên sư nội bộ gì cơ, vụ gì đấy?]

Tứ Thiên Dao: [Cùng câu hỏi.]

Dã Lai Vãng: [Lúc trưa cậu mà offline muộn hai phút thì đã biết nguyên nhân rồi.]

Chu Minh: [Không ai muốn à?]

Mọi người tức khắc ngưng cười, hối hả cướp trứng.

Tuy trứng nhận trong đợt tặng phúc lợi phẩm chất tầm thường, sau này cá chắc cũng sẽ bị linh thú quý hiếm thay thế, nhưng dẫu gì trước mắt cũng được xem là hàng hiếm, không ai chê việc có thêm một quả trứng khác thuộc tính cả.

Đám người đã có một quả trong giai đoạn khám phá như Nồi Gang đều tự giác không giành giật.

Phần còn lại quyết định quay số, ai quay được số lớn thì có thưởng.

Thời Minh Chu bảo bọn họ ai thắng thì tới tìm anh lấy trứng, đóng nhóm bạn bè, nhìn sang quả trứng đang phụng phịu nhà mình.

Đoạn câu kia suýt chút nữa đã làm bản thân Tân Lạc tự bật cười.

Cậu hiếu kỳ chờ đợi một lúc, nhưng không nhận được phản hồi của Chu Minh, gọi: Anh ơi?

Thời Minh Chu bình tĩnh đáp:

"Ta mang nó đi tặng rồi."

Tân Lạc tức khắc hoảng hồn: Dạ?

Cậu không rõ là Chu Minh chưa bao giờ bị tấn công kiểu vậy, hay là vừa may nuốt trôi cái phong cách này, vội vàng giải thích:

"Em đùa thôi, đừng xem là thật."

Thời Minh Chu Ừ một tiếng.

Tân Lạc sợ anh không tin, tiếp tục giải thích:

"Em thật sự không có bài trừ bạn ấy đâu, anh muốn nuôi bao nhiêu linh thú đều được cả, không cần đắn đo vì em, cũng không cần lo rằng em dỗi đâu, mọi người đều là bạn bè với nhau cả. Nếu sau này anh thấy chăm sóc cho họ cực quá thì em sẽ chăm sóc giúp anh!"

Thời Minh Chu càng nghe càng thấy cái mùi này quá chính trực, không muốn để cậu tiến hóa thêm nữa, nói:

"Không liên quan đến mi, là bạn ta nghe nói ta lại nhận thêm một quả trứng linh thú nên đến xin ta, cậu ta không có quả nào."

Tân Lạc bán tín bán nghi:

"Thật sao, thế sao em không nghe thấy tiếng bạn anh nói?"

Thời Minh Chu nói:

"Dùng phép thuật truyền tin."

Tân Lạc nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!