Chương 12: Cậu Chợt Ý Thức Được Một Vấn Đề Rất Chi Là Nghiêm Trọng

Vừa nói đến trồng hành tây, bọn Ám Hỏa và Nồi Gang tức khắc lòng không ghen mắt không đỏ nữa, bật cười thành tiếng.

Nồi Gang Hầm Thịt nói đỡ:

"Đã hứa với người ta là hỏi gì cũng được rồi mà, sao cậu lại đi lừa trứng thế kia?"

Thời Minh Chu chẳng ừ hử gì.

Dã Lai Vãng chơi game cùng Thời Minh Chu từ ngày đầu, biết rõ ngọn nguồn.

Hắn hãy còn chấp niệm để quả trứng này gọi mình là anh, tươi cười sáp lại:

"Mi gọi ta là anh đi, ta kể cho nghe."

Dù lúc tân thủ Ám Hỏa không quen Chu Minh, nhưng vừa hay cậu ta cũng từng làm nhiệm vụ này, tranh thủ nói:

"Ta kể cho, gọi ta một tiếng anh đi?"

Nồi Gang Hầm Thịt lập tức chen mồm:

"Ta cũng kể được nè, nhân tiện còn có thể kể cho mi chuyện thành chủ Thượng Thanh Ngư làm lừa nữa."

Quả nhiên Tân Lạc đã bị hấp dẫn: Ai? Làm lừa gì cơ?

Nồi Gang Hầm Thịt dụ dỗ: Gọi anh trước đi.

Tân Lạc vừa bị Chu Minh từ chối nên đã biết mình chuyện mình hỏi không thích hợp.

Cậu rất biết cách dỗ dành người khác:

"Chỉ cần anh tôi đồng ý, tôi sẽ gọi."

Thời Minh Chu nói: Không đồng ý.

Tân Lạc không chút nghĩ ngợi:

"Thế thì em không gọi, em chỉ nghe lời anh thôi!"

Thời Minh Chu hài lòng: Ngoan.

Đoàn người Dã Lai Vãng lại ghen đỏ mắt.

Ai lại không thích một quả trứng linh thú vừa ngọt ngào vừa vâng lời, lại còn biết gọi anh ơi cơ chứ?

Tân Lạc không phải kiểu người sẽ chịu thiệt, dỗ ngọt người ta xong liền đòi thù lao:

"Anh ơi, anh có biết vụ làm lừa không?"

Thời Minh Chu nói: Biết.

Tân Lạc hỏi:

"Chuyện này có nói được không ạ?"

Thượng Thang Ngư không online buổi trưa, Thời Minh Chu và hắn không quá thân, bèn nhìn thoáng qua Nồi Gang, người có quan hệ khá tốt với hắn.

Nồi Gang Hầm Thịt vừa bị từ chối nhưng cũng chẳng hề chấp nhặt, cực kỳ thẳng thắn:

"Chả có gì không nói được cả, dù sao thì mọi người đều biết mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!