Editor: Maris
Cơm trưa quả thật rất phong phú, mấy newbie tận mắt thấy quá trình gã đàn ông hung dữ chết ở trước mặt, nay ngồi ở bàn ăn bên cạnh, ngửi thấy được hương vị thức ăn thì bụng cũng trở nên đói đến cồn cào, thiệt muốn ăn ghê.
Không một ai dám bảo bữa sáng này khó ăn nữa.
Triệu Như một bên vừa ăn cơm, một bên nhỏ giọng nức nở, "Tiêu Tiêu, tôi thật sự không hề đẩy hắn ta, có khi nào hắn ta sẽ biến thành quỷ quay về trả thù tôi không?"
"Đừng suy nghĩ nhiều, ăn cơm đi." Vương Tiêu Tiêu không muốn nói chuyện nhiều, đưa ánh mắt nhìn về tay oldbie họ Triệu ở phía đối diện. Vừa nãy nhiều người đi tìm manh mối, cái tên họ Triệu này cũng có mặt gần đó thấy chân Triệu Như đứng không vững, cô bèn giúp đỡ một tí, thì gã hung dữ kia đã đụng nát tượng sáp.
Tay oldbie nói là che chở cho người mới, lập tổ đội từ sáng sớm đến giờ đều không hề giới thiệu lẫn nhau. Không một ai tỏ ra tò mò đối với tên họ của những người xa lạ sắp chết ở nơi này cả.
Bốn người này hẳn muốn bắt các cô làm những con tốt.
Tay oldbie ngoài miệng nói thì thật dễ nghe, trong trò chơi không thể giết bạn đồng hành, những kẻ vi phạm sẽ bị phạt tiền và bị tước mất vật phẩm, nhưng mà nếu gián tiếp lợi dụng quỷ quái giết người thì không có vấn đề gì.
Vương Tiêu Tiêu trong lòng trầm xuống, không quản Triệu Như đang khóc sướt mướt, không dấu vết đưa mắt liếc nhìn chếch về phía đối diện.
Trần Thải Tinh ngồi cùng Nguyên Cửu Vạn ở góc bàn, cậu đói bụng nên mở phần ăn phía trước ra, lúc đang ăn canh, nhận thấy có ai đó nhìn hắn, bèn ngẩng đầu lên nhìn xem, trên bàn cơm tất cả mọi người đều đang cúi đầu ăn đồ ăn thật yên lặng.
Nhưng cậu biết rõ người mới vừa nãy là đang nhìn cậu. Nhưng mà cậu cũng không mở miệng, tiếp tục ăn cơm.
Tiếng bước chân nặng nề cộp cộp cộp cứng ngắc từ cầu thang truyền đến.
"Ai, ai còn ở trên lầu?" Triệu Như run rẫy đến muỗng cũng gần như cầm không nổi.
Trước mắt có chín người đều ở tại phòng ăn, lầu hai chỉ có thi thể, tiếng bước chân kia rốt cuộc là ai?
Nhóm các tay oldbie sắc mặt nghiêm túc mang theo đề phòng, Trần Thải Tinh buông dao nĩa xuống, liền nhìn thấy NPC Mr. House vừa về từ viện bảo tàng phía sau đang từ cầu thang đi xuống, trên bàn ăn có người khẽ thở ra một hơi, mà Trần Thải Tinh lại chú ý tới sắc mặt của Mr. House rất lạnh lùng, nhìn bọn họ đầy sát ý.
Rõ ràng mới vừa nãy rất vui mừng gọi bọn họ là bọn nhỏ này kia.
Quả nhiên là miệng lưỡi đàn ông.
"Các cậu trước khi trời sáng có bước ra khỏi cửa phòng hả? Chết tiệt, tôi chẳng phải đã nói với các cậu không được bước ra khỏi cửa kia mà." Vẻ mặt cứng ngắc của Mr. House thoáng co giật bởi vì tâm tình kích động, một bên thù hằn nhìn bọn hắn chằm chằm.
Có thể nhìn thấy hắn thật sự đang rất tức giận.
Mà Trần Thải Tinh luôn cảm thấy bên dưới sự giận dữ, Mr. House hình như là đang e ngại cái gì đó?
Có phải do âm thanh tùng tùng vang lên lúc trời chưa sáng mà Triệu Như có nói tới?
Hứng thú ăn cơm trưa gần như biến mất, mọi người vội vã kết thúc bữa ăn, phát hiện Mr. House vẫn ở tại gian phòng mà không rời đi, cũng không làm cái gì cả, chỉ nhìn chằm chằm bọn họ một cách kì quái.
Anh Kim vốn muốn cho người mới đi lên lầu ba, lúc này cũng thôi lại, tạm thời cũng không nhúc nhích.
"Tiểu Cửu theo sát anh." Trần Thải Tinh đưa tay sang, Nguyên Cửu Vạn mắt trợn tròn vo, đặc biệt đáng yêu trông như một chú mèo nhỏ, lóng ngóng đưa tay nhỏ nắm lấy tay của Trần Thải Tinh.
Trước khi trời sáng đến bây giờ đã có ba người chết, Trần Thải Tinh sợ đám oldbie kia phát điên lấy học sinh tiểu học ra làm lá chắn.
Dù sao một học sinh tiểu học cũng là một cậu bé vừa đơn thuần vừa ngoan ngoãn.
"Tránh xa bốn người kia ra một chút."
"Em biết rồi, em chỉ nghe lời anh." Nguyên Cửu Vạn ngoan ngoãn dán chặt vào cánh tay Trần Thải Tinh.
Bắt đầu truy tìm manh mối, lầu một chứa đầy tượng sáp, vì để tránh dẫm vào vết xe đổ của người đã chết, những người lớn đều hành động cẩn thận hơn.
Phòng khách bày ra ghế sô pha cùng với cái đệm được làm từ lông dê, có điều do để trong một thời gian dài, màu sắc đã phai đi, vừa bẩn vừa cũ cũ, trên khay trà bày ra lọ hoa, còn đặt thêm vài vật trang trí, từ góc nhìn đến bố cục, nơi này đã cũng từng là một gia đình đầy ấm áp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!