"Anh hỏi tôi là ai?" Ông chậm rãi nhìn y: "Anh nghiêm túc đấy ư?"
Lần đầu tiên kể từ khi cuộc thi chính thức diễn ra, khuôn viên Úy Lam rơi vào sự tĩnh mịch khiến lòng người hoảng sợ. Trong khi khán giả trên mạng còn đang không hiểu mô tê gì, một ít sĩ quan cao cấp tại hiện trường đã nhận ra.
Đây mới là mục đích chân chính của Thanh Kiếm Bầu Trời.
Dưới vô số ánh mắt như kim chích, Elliot ngẩng lên nhìn gương mặt in hằn dấu vết thời gian nhưng vẫn không che được vẻ uy nghi của ông lão. Trong đôi mắt ông không có lửa giận, chỉ có vẻ hờ hững lạnh nhạt, tựa như đang nói y không có tư cách khiến ông phải kích động.
Bấy giờ y mới nhận ra mình đã phạm phải sai lầm nghiêm trọng đến nhường nào, máu toàn thân như đông đặc lại.
Oscar cũng khó được một lần thu lại vẻ bốc đồng thường ngày, nhưng khóe môi vẫn cong lên đầy mỉa mai:
"Đứa thôi học giữa chừng như tôi còn biết mỗi sinh viên năm ba sẽ được phân về dưới quyền một huấn luyện viên, mà người tự xưng là xuất sắc nhất Úy Lam như anh lại không nhận ra huấn luyện viên trực thuộc của mình? Vị này chính là Tổng huấn luyện viên Úy Lam, Lưu Hoàn. Ông ấy giữ cương vị này nhiều năm như vậy, chỉ tự mình chỉ dạy một học trò duy nhất là anh."
Các thí sinh đều đeo micro trên người để tiện bề phát biểu, vì vậy từng lời từng chữ của hắn ta đều được truyền đi rành rọt khắp khán đài.
Sinh viên xuất sắc nhất Úy Lam lại không biết mặt huấn luyện viên của mình ư? Ngay cả khán giả đang ngơ ngác trên mạng cũng nổ tung trước phát hiện này.
Oscar chậm rãi bổ sung: "Vậy nên anh nói đi, anh đã lấy ngôi sao trên chiến hạm kia từ tay ai?
"Cả người Elliot lạnh buốt như bị dìm xuống đáy sông băng. Y ngơ ngác ngẩng đầu, nhìn thấy tổ quân y đang khẩn cấp tiêm thuốc ổn định cho một ông cụ ngoài sân. Đó là ông nội y. Y bắn ánh mắt van lơn xin giúp đỡ qua theo bản năng, nhưng khi Thượng tướng Wimmer đẩy những quân y kia ra, một luồng áp lực tinh thần khổng lồ đến từ Alpha cũng theo đó mà ập xuống."Rốt cuộc.
Đã xảy ra. Chuyện gì?"
Elliot không khỏi lùi lại một bước. Không được, y nghĩ, không thể để lộ ra chuyện này được, bằng không ông nội sẽ là người đầu tiên lột da y.
"T - tôi không làm gì hết! Tất cả là vu khống! Từ đầu đến cuối đều là tôi!" Y hét toáng lên: "Dáng dấp tôi bây giờ có gì khác hồi đi học sao? Thành tích của tôi trong trường có chỗ nào bất thường sao?"
"Không có."
Một huấn luyện viên lên tiếng từ trên khán đài. Ông không được bình tĩnh như Lưu Hoàn, giọng nói lạnh lẽo nhưng tràn ngập lửa giận vang lên rành mạch mà không cần micro:
"Điểm đầu vào, điểm tập huấn, đánh giá mỗi học kỳ, điểm diễn tập thực chiến, thậm chí video tác chiến mô phỏng của anh đều được ghi lại rõ ràng. Thành tích của anh từ đầu đến cuối vẫn luôn đứng nhất học viện, cho đến khi anh tốt nghiệp Úy Lam, tiến vào Quân đoàn thứ nhất."
Kế đó, một người phụ nữ trung niên chậm rãi đứng dậy: "Đại tá Wimmer, anh biết tôi là ai không?"
Đôi môi Elliot run run, nhìn bà với vẻ ngây dại. Lưu Hoàn liếc sang, lãnh đạm nói: "Vị này là chủ nhiệm khoa Kỹ thuật của Úy Lam, đã từng ngăn anh lại trên đường lên lớp suốt một tháng, hòng thuyết phục anh chuyển ngành học."
Mọi chuyện đã đến nước này, lại một huấn luyện viên khác bật dậy khỏi chỗ ngồi: "Nói đi! Rốt cuộc anh đã mạo danh ai?"
"Ai cũng cho rằng khi anh vừa gia nhập Quân đoàn thứ nhất, vì thanh danh vang dội mà bị tinh tặc và phản quân truy đuổi, tạo thành áp lực tâm lý quá lớn. Vậy cũng tạm chấp nhận, nhưng áp lực tâm lý có thể gây mất trí sao? Đó giờ chỉ biết Alpha cấp S bị chứng siêu nhớ tra tấn, chưa từng nghe có ai bị mất trí nhớ! Thật là mở mang tầm mắt!"
Vô số áp lực tinh thần ập đến từ bốn phương tám hướng khiến thần kinh yếu ớt như que củi khô của Elliot gần như đứt đoạn.
Y gào lên trong vô vọng:
"Nói hươu nói vượn! Cho dù là thật thì các người cũng phải trừng phạt thằng khốn đã dùng thân phận tôi đi học mới đúng! Tôi mới là người bị hại, tôi mới là người bị mạo danh!"
Ánh mắt sắc lẻm của Lưu Hoàn lập tức bắn sang: "Vậy là anh thừa nhận việc mạo danh.
"Sắc mặt Elliot lập tức thành màu gan heo. Thượng tướng Wimmer loạng choạng, được quân y dìu dậy. Trên đài cao, Thượng tướng Fiditz nhìn gương mặt không gợn sóng của Nguyên soái Rennes mà ảo não day day thái dương. Giờ phút này bà đã nhận ra mình bị thằng nhãi này kéo đến làm không công rồi, nhưng thôi, ai bảo bà cũng không vừa mắt chuyện này làm chi. Bà nâng micro lên, nói."Elliot Wimmer, nếu anh đã thừa nhận có người mạo danh anh, mà học viện Úy Lam khẳng định thành tích của anh từ khi nhập học đến lúc tốt nghiệp đều thuộc hạng Ưu, chứng tỏ rằng không có chuyện đổi người giữa chừng, mà từ đầu đến cuối đều là thành tích của người kia.
Nếu thực lực của người ấy có thể nhập học Úy Lam thì tại sao lại không đường đường chính chính tiến vào, mà lại phải dùng thân phận của anh?
"Lời đã nói đến đây, đại đa số người đều đoán được nguyên nhân. Oscar lạnh lùng thốt lên:"Vì anh đã động tay động chân, sử dụng thế lực của gia tộc Wimmer khiến người kia vĩnh viễn không có cơ hội vào Úy Lam, sau đó giả vờ lân la đến nói rằng "Ô kìa, hay là cậu đi học thay tôi đi, xem như thiếu gia Wimmer tôi đây mở lòng từ bi
", có phải thế không? Bởi vì anh biết anh căn bản không thể đậu!"
Vào giờ phút này, các huấn luyện viên Úy Lam ai nấy đều như hạch động cơ warp drive đang đốt cháy hừng hực.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!