Khi đứng giữa hòn tên mũi đạn, khi thế cục thay đổi theo từng khắc, khi mỗi chớp mắt lại thấy một tinh hạm chìm nghỉm, mỗi hơi thở lại thấy một động cơ báo hỏng, Elliot không tài nào nhớ ra được bất kỳ chiến thuật gì từ những video y từng tham khảo, tất cả phản ứng đều dựa vào bản năng.
Pha quay chậm chuỗi mệnh lệnh xoắn não của giám khảo lập tức được lên sóng để khán giả phổ thông có thể hiểu chuyện gì đã xảy ra trong một giây đó, dẫn đến việc phản ứng của Elliot (thí sinh đầu tiên bị "xuống tay") càng được chú ý hơn, thế là hình ảnh soái hạm của y lùi về cũng được phát đi phát lại – thể hiện rõ khuyết điểm của phát sóng trực tiếp: bất kỳ một sai lầm nào cũng sẽ bị phóng đại lên nhiều lần.
Khán đài nơi các tướng lĩnh Quân đội và huấn luyện viên Úy Lam ngồi bắt đầu râm ran tiếng trò chuyện.
Phần lớn các huấn luyện viên trong học viện là lão tướng về hưu vì tuổi tác hoặc thương tật, cũng có một bộ phận là thanh niên trai tráng từng phạm lỗi trong quân, bị điều về quản bọn nhóc choai choai mấy năm để mài giũa tính tình.
Điểm chung giữa họ là đều có kinh nghiệm thực chiến giắt lưng chứ không chỉ biết bàn việc quân trên giấy, dường như lại dấy lên hai luồng quan điểm khác nhau.
"Rút lui theo bản năng… Hầy, vẫn còn non và xanh lắm, cho ra chiến trường rèn luyện mấy năm là tốt rồi".
"Nhưng chưa xác nhận quân địch còn giữ lại binh lực hay không mà đã khai hỏa chủ pháo như vậy…"
"Quả thật không nên phạm sai lầm này".
"Tôi không nghĩ đó là sai lầm. Một bên là hạm đội hoàn chỉnh, một bên chỉ có soái hạm với một tàu hộ tống thì khác gì không còn binh lực?"
"Tại cách đánh quá liều lĩnh của giám khảo thì đúng hơn. Chỉ cần canh lệch thời gian một chút thôi, soái hạm của anh ta có thể đã bị pháo quỹ đạo bắn trúng rồi".
"Đều là soái hạm như nhau nhưng hành động lùi lại của cậu này thật sự quá tệ
". Đúng lúc ấy, khiên bảo vệ của trạm không gian lại bất thình lình bung ra, nhốt đội khu trục hạm và máy bay của Oscar vào trong. Mera hô lên:"Tấn công soái hạm mau lên!"
Oscar không cần nhắc nhở đã lập tức vọt đến trước soái hạm đang ở trong trạng thái tê liệt sau khi nhảy vọt. Mera và Amanda cũng thay phiên nhau tấn công dàn pháo quỹ đạo đang nguội xuống.
"Elliot! Bảo vệ bên sườn Oscar!
"Tay chân Elliot tê rần, thái dương đau đớn chỉ chực nổ tung, tư duy đặc sệt như hồ nhão, không thể làm gì hơn ngoài vâng theo sắp xếp của Mera. Khoang giả lập của y đã sáng lên ánh đèn đỏ, cảnh báo tinh thần lực người sử dụng đang trở nên bất ổn, nhưng tốc độ nhấp nháy trước mắt vẫn tương đối chậm."Đại tá Wimmer căng thẳng quá
". Một sĩ quan lắc đầu:"Báo đỏ rồi".
"Alpha cấp S sao có thể căng thẳng đến vậy nhỉ?"
"Chắc là vì thành tích năm ấy quá tốt, vào Quân đoàn lại không có cơ hội thể hiện ấy mà. Anh Lưu thấy sao?"
Người được gọi là "anh Lưu" là một vị huấn luyện viên tóc muối tiêu. Ông mặc quân phục thẳng thớm, ngực áo đính chi chít huân chương, tuổi đã vượt qua ba con số, trong thời đại vũ trụ này quả thật có thể gọi một tiếng "lão
"tướng. Ông là Lưu Hoàn, Tổng huấn luyện viên của Úy Lam, từng dẫn dắt hạm đội chủ lực đối đầu với Tiếng Vọng vào hai mươi năm trước, sau đó tiếp tục kéo tấm thân đầy thương tích mà quần ẩu cùng phản quân trước khi Thanh Kiếm Bầu Trời nổi lên tiếp quản biên giới Liên Bang. Nhìn thấy những nếp nhăn hình thành từ đôi mày nhíu chặt, người đồng nghiệp vừa gọi ông bằng biệt danh cũng vội vã thu hồi thái độ đùa giỡn."… A, thầy Lưu à, tôi biết cậu trai này là học trò cưng của ông, nhưng ai cũng có lúc căng thẳng sai lầm mà…"
Nào ngờ ông chỉ cười khẩy đầy khinh thường: "Căng thẳng? Nó chỉ có nước bị Tiếng Vọng tẩy não mới biết căng thẳng là gì!
"Những huấn luyện viên xung quanh nghe vậy thì lặng lẽ ngậm miệng. Theo những gì đang diễn ra, người đánh thì rất xuất sắc, nhưng người bị đánh cũng… rất thảm. Ở một bên, phân nửa hạm đội của Oscar bất thình lình bị một tiểu đội chiến hạm ùa ra từ vành đai tiểu hành tinh ngáng đường. Tuy quân số chỉ bằng 1/3 nhưng con tàu nào cũng nhào lên cấu xé với khí thế như gió táp mưa sa, không chút nề hà, có thể thấy chỉ huy căn bản không để ý đến số lượng chênh lệch."Cái đậu má!"
Tình hình trong khiên bảo vệ cũng không khá hơn, thanh niên tóc hung đang bận bịu chỉ huy đội ngũ hòng tiếp cận soái hạm quân địch, nào ngờ giữa đường lại phải bị một đội khu trục hạm chặn đánh, thế là một nhúm tinh hạm cỡ nhỏ trực tiếp giao chiến với một nắm máy bay tí hon trước lối vào trạm không gian.
Hình ảnh tuy không có gì đặc sắc nhưng lại là lần bọn họ đến gần giám khảo nhất.
"Chị Amanda chi viện!" Oscar lập tức gửi tọa độ đi:
"Pháo binh của em không bao trùm hết vành đai tiểu hành tinh được! Chị qua ép đối thủ vào chỗ bom em chôn sẵn, đừng để giám khảo hội quân! Chị Mera tiếp tục nghĩ cách phá phòng ngự của trạm!"
Amanda lập tức phối hợp, đồng thời nhường ra chỗ trống cho Elliot trám vào.
Đội máy bay của Oscar nỗ lực ngăn cản khu trục hạm của giám khảo, tiếc rằng binh lực của hắn ta trong trạm lại không bằng đối phương, có xông lên cũng sẽ bị bắn thành cái sàng trước khi đến gần soái hạm, có muốn lui cũng đã không còn đường, vì vậy hắn ta quyết định chọn cách tối đa hóa sát thương.
Hệ thống mô phỏng phát ra âm thanh ầm vang của vụ nổ khi hai chiếc khu trục hạm lạc đàn của thanh niên tóc hung khảng khái lao vào dàn pháo quỹ đạo, khiến hai khẩu pháo còn đang làm lạnh trở thành những thi hài trong ánh lửa ngập trời.
"Tên nhóc này cũng khá đấy chứ
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!