Khi nhiệt độ trong phòng tắm nhỏ hẹp dần tăng lên dưới ánh sáng đèn sưởi, bản thân Rennes cũng phải mở cúc áo cổ ra, nhưng người thanh niên nãy giờ vẫn cúi đầu lặng thinh dưới khăn tắm lại khẽ cục cựa, vùi mình vào sâu trong lớp vải mềm hơn.
Anh tự cho rằng mình đã che giấu động tác này rất khéo, nào ngờ vẫn bị đối phương phát hiện nhìn chằm chằm.
Sau đó, một tuýp thuốc đã mở nắp được đưa đến trước mặt anh.
Mất một giây để phản ứng, Lâm Kính Dã chậm rãi nâng những ngón tay tái nhợt lên cầm lấy nó, ngẩng đầu hỏi: "Cho tôi cái này ư?"
Rennes nhướng mày: "Cậu biết nó là gì?"
Lâm Kính Dã gật đầu: "Thành tựu mới nhất của Viện khoa học Liên Bang, còn được xưng là thuốc hồi sinh, có thể cung cấp năng lượng gấp nhiều lần dịch dinh dưỡng thông thường, người bị thương nặng uống vào cũng thoát ly nguy hiểm, chuyên dùng cho những trường hợp khẩn cấp trên chiến trường, phòng trường hợp đánh mất năng lực hành động."
Nghe xong lời giải thích cặn kẽ đến chân tơ kẽ tóc ấy, Rennes rơi vào im lặng suốt một hồi lâu: "Thứ này là hàng cơ mật, chi phí điều chế đắt đỏ nên số lượng phân phối cũng có hạn, chỉ mới được phát cho quân tinh nhuệ, lính phổ thông cũng chưa từng thấy… Đừng nói với tôi là cậu từng nghĩ cách cướp nó về nhé?"
"Ừm…" Lâm Kính Dã nghiêng đầu, thành thật đáp:
"Không có. Thứ quan trọng thế này chỉ được phân phối cho người chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm, không thể thiếu được. Tôi chỉ nghĩ liệu có thể lấy công thức về, để nhóm Lệ Nhiễm Nhiễm điều chế ra một phiên bản thấp hơn hay không thôi."
Dứt lời, anh dường như chột dạ mà rúc mình vào khăn.
Rennes thấy thế thì nói: "Uống đi, uống vào là hết lạnh."
"Lãng phí lắm. Lượng máu đã mất của tôi hoàn toàn không cần phải dùng đến nó.
"Sự chân thành và nghiêm túc trong giọng anh khiến người có tinh thần lực cấp S như Rennes cũng cảm thấy mình đang đứng trên bờ vực mất kiểm soát. Hắn nhìn chằm chằm vào đôi môi trắng bợt của người thanh niên, lạnh lùng thốt lên:"Không uống thì vứt."
"…"
Cũng phải, trong mắt người từng cho nổ cả soái hạm thì một tuýp thuốc đã là cái đinh gì. Nghĩ vậy, Lâm Kính Dã ngửa đầu uống hết trong một hơi, trái cổ khẽ nhấp nhô theo từng nhịp nuốt.
Từ trên cao nhìn xuống, Rennes mới thật sự ý thức được rằng người trước mắt mình là một Beta, giới tính không có thể chất ưu việt như Alpha, cũng không có tinh thần lực, năng lực sinh sản, sức chịu đựng và khả năng phục hồi vượt trội như Omega.
Trút bớt chiến giáp nghiêm cẩn, cởi đi quân phục thẳng thớm, mái tóc đen rũ xuống, miễn cưỡng che đi hai bờ vai gầy guộc, cuộn tròn trong hõm xương quai xanh. Trên làn da tái nhợt vì mất máu là những vết tích nông sâu có đủ, không rõ số lượng bao nhiêu nhưng chắc chắn là không ít.
Chúng rải rác trên ngực, trên bụng, có lẽ là cả dưới thắt lưng.
Khả năng tự lành vết thương của Beta không nhanh bằng hai giới tính còn lại, đã vậy cũng không thể hoàn toàn khôi phục trạng thái hoàn hảo như ban đầu.
Chiến tranh đã để lại trên người anh những dấu vết vĩnh viễn, giống như…
Giống như những vệt sáng rực rỡ trên bề mặt hành tinh. Rennes nghĩ.
"Chocolate?" Khi ngụm thuốc cuối cùng đã trôi xuống cổ họng, Lâm Kính Dã liếm liếm khóe môi: "Ngài làm cách nào mà đến thuốc cũng có vị này?"
Nguyên soái cao ngạo nghe hỏi một đằng, đáp lại một nẻo bằng giọng phê phán:
"Còn cậu thì sao? Tôi không hiểu cậu làm thế nào mà trông như ăn không đủ no vậy. Bộ hậu cần Liên Bang nghèo đến mức không nuôi nổi một Hạm trưởng rồi à?"
Lâm Kính Dã lặng lẽ cãi bướng, bao nhiêu vốn liếng đều đổ cho ngài phá của rồi còn gì, nhưng nghĩ đến việc mình vừa uống một tuýp vàng của người ta, anh nuốt những lời đó vào bụng.
Khi bốn phía đều là sự mềm mại ấm áp, những dây thần kinh trong đầu có làm cách nào cũng không chịu căng lên nữa, sống lưng thẳng tắp lười nhác dán lên vách tường, đôi mắt hai màu dần dần khép lại. Dù sao cũng đã bị bắt quả tang rồi, Lâm Kính Dã nghĩ, dứt khoát đầu hàng cho xong.
Nhưng một cái ngắt nhẹ trên cằm lại bắt anh phải mở mắt.
"Vết thương từ đâu ra? Nói."
Người thanh niên chậm rãi chớp mắt, khẽ thốt lên: "Nguyên soái, tôi mệt quá."
Rennes: "…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!