Chương 33: (Vô Đề)

Rennes quen thói quen nết trêu ghẹo một phen mới chịu trả lại cho Hạm trưởng Beta chiếc kính mà anh phải tháo xuống khi mặc chiến giáp.

"Cảm ơn ngài."

Người thanh niên vươn tay nhận lấy, lặp lại câu nói trước kia.

Nhưng khi anh vừa đến gần, gương mặt Rennes đã nhăn tít lại với ý chê bai rõ mồn một. Hắn không những không đưa kính sang mà còn nhấn Lâm Kính Dã ngồi phịch xuống ghế, thoăn thoắt mở chiến giáp trên người anh ra dưới ánh mắt ngỡ ngàng của đối phương.

Hằn dùng hai ngón tay kẹp lấy tờ giấy ăn, luồn tay vào trong giáp, móc ra một túi máu rồi phi thẳng nó vào máy xử lý rác trên phi thuyền.

"Ấy…"

"Đã rượu giả lại còn hết hạn! Thối điếc mũi rồi!"

"…"

Chủ nhân gốc của túi máu mang mùi rượu Rum này không ai khác ngoài Teval.

Một khi máu rời khỏi cơ thể, pheromone trong đó sẽ như con thú xổng chuồng giương nanh múa vuốt, có thể khiến người khác hiểu nhầm thành mất kiểm soát do bị thương. Sau khi thảo luận cùng Rennes, Lâm Kính Dã đã nghĩ ra cách lợi dụng điều này để điều chỉnh tiết tấu chiến đấu.

Theo lệnh anh, Lệ Nhiễm Nhiễm dùng kinh nghiệm lâu năm và tay nghề lão luyện rút ra lượng máu tối đa mà Alpha cấp A

- có thể chịu được.

Nếu như gene của Omega quy định bọn họ sẽ luôn khốn đốn bởi rối loạn sinh lý thì với Alpha, đó là sự chinh phục và bài xích, là cuộc giằng co giữa lý trí và bản năng mỗi khi ngửi thấy pheromone của đồng loại.

Chính vì vậy nên một đội ngũ chỉ toàn Alpha ngày nay cũng phải đeo vòng tay ức chế, để phòng trường hợp những ai thường ngày đã không ưa nhau sẽ lao vào xé xác nhau khi vô ý bị pheromone kích thích trên chiến trường.

Chẳng trách sao Nguyên soái lại khó chịu ra mặt đến vậy.

Cũng may túi máu đã hoàn thành nhiệm vụ của nó, không phụ lòng vị phó quan đang được truyền trà táo đỏ thay nước biển trong phòng bệnh.

Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đây, Rennes thò đến gần Lâm Kính Dã, nhấp mũi khụt khịt một hồi rồi tức tối gắt lên: "Sao còn nồng quá vậy?

"Thấy người thanh niên trên ghế vô thức đưa tay ra sau gáy, sắc mặt hắn lại thay đổi, từ tóm được phản tặc trở thành thấy phản tặc mặc váy cỏ nhảy hula ngay trước mắt. Lâm Kính Dã cạn hết cả lời, đành tự an ủi rằng Nguyên soái là Alpha, một trong hai giới tính duy nhất có thể cảm thụ được tin tức sinh học trong pheromone, còn Beta ngửi vào không khác gì mùi nước hoa (bằng không thì tại sao nó lại có tên"tin tức tố" chứ?).

"Cái gáy cậu là hố đen hay sao mà bạ cái gì cũng dám tiêm vô hả?" Một hàng lông mày bạc nhướng lên, giọng nói như ướp băng của hắn khiến Lâm Kính Dã không khỏi chột dạ, thành thật đáp.

"Pheromone Alpha có tính bài xích rất mạnh, không tiêm vào được.

"Mùi Rum đậm đà lại tản mát bốn phía khi anh nặn ra một túi máu lớn bằng ngón tay cái từ sau gáy. Vì lượng máu này mà Teval suýt nữa đã bị Lệ Nhiễm Nhiễm biến thành món khô cá, hiện giờ vẫn còn lại một nửa. Nào ngờ gần như ngay lập tức, nó bị Rennes -mặt -đen -thùi -lùi tống vào máy xử lý rác."Ơ…

"Phí phạm! Lâm Kính Dã nhìn theo đầy tiếc rẻ, thầm nhủ không hổ là người dám tự tay cho nổ soái hạm. Giọng nói lạnh lùng của Rennes lại vang lên:"Đi tắm ngay cho tôi, sắp ngộ độc cồn đến nơi rồi."

"…"

Pheromone chỉ mang mùi hương chứ không chứa thành phần hóa học tương tự, không thể khiến người "ngộ độc

"được, bằng không thì mấy buổi tiệc tùng chỉ cần gọi Alpha Omega có mùi cồn đến thôi, cần gì gọi rượu bia nữa cho mệt. Nhưng ai bảo Nguyên soái chức cao, Nguyên soái đẹp, Nguyên soái có lý. Thế là Lâm Kính Dã đơ mặt đứng dậy:"Thuộc hạ đi xử lý đây ạ."

Phi thuyền di chuyển của Nguyên soái tất nhiên được trang bị đầy đủ với phòng nghỉ bên trong. Dựa theo cái tính tùy tiện phóng túng, nói đổi là có thể đổi soái hạm sang tàu vận tải chắp vá của Rennes, Lâm Kính Dã vốn cho rằng phòng của hắn sẽ chỉ có độc một chiếc giường xếp điển hình theo phong cách cuồng

-quân

-sự.

Kết quả, căn phòng tuy nhỏ nhưng được bố trí một cách thoải mái đến bất ngờ. Bên trong quả thật chỉ có một chiếc giường, nhưng điều khiến anh ngạc nhiên là trên đó lại chất đầy gối mềm.

Tưởng tượng đến cảnh Thanh Kiếm Bầu Trời vừa trở về phòng đã nhảy ùm vào đống gối mềm này mà lăn lộn, Lâm Kính Dã không kềm được một tiếng cười, tiếc rằng giữa chừng đã phải mím môi hít hà. Anh không nán lại nữa mà nhanh chóng vọt vào phòng tắm, mở vòi hoa sen ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!