Benson Keane vì phạm sai lầm mà bị Nguyên soái đích thân xử tử, vì vậy vị trí luân phiên của ông ta tuy vẫn do gia tộc Wimmer nắm giữ nhưng những thế lực khác đã bắt đầu rục rịch, tìm cách giành nó vào tay mình. Nào ngờ khi những nhân vật tinh anh đã chuẩn bị sẵn sàng, Rennes lại chơi một vố khiến họ trở tay không kịp.
Phải nhắc lại rằng Nguyên soái không phải là kiểu người ham quyền lực, thế nên quyền chiêu mộ tự chủ trong tay hắn cứ như để trưng cho đẹp, dần dà ai cũng quên béng sự tồn tại của nó, mãi cho đến ngày hôm nay, khi Quân đội chính thức công bố cuộc thi tuyển chọn hạm trưởng thứ mười tám cho Thanh Kiếm Bầu Trời với công chúng.
Các gia tộc âm thầm nghiến rắng ken két. Thi thì thi! Con em nhà mình cũng không phải hạng chân yếu tay mềm, thà thi tuyển còn hơn phải nhìn nhà Wimmer lợi dụng chức quyền đưa người vào.
Trước sự kiện quan trọng này, Nữ vương Liên Bang cũng ban hành chiếu chỉ, tuyên bố sẽ đích thân đến học viện quân sự Úy Lam để giám sát cuộc so tài.
Nguyên soái vừa bước ra khỏi cổng học viện đã bị một phóng viên không sợ chết nhào đến chặn đường, suýt nữa bị dí cả cái micro vào mồm.
"Xin hỏi Nguyên soái cuộc thi này sẽ tiến hành theo hình thức nào? Có phát sóng trực tiếp trên mạng xã hội không?"
Rennes kinh ngạc: "Hở? Trực tiếp được à?"
Phóng viên hồ hởi: "Dĩ nhiên rồi ạ! Năm nay chính là kỷ niệm ba trăm năm thành lập Quân đoàn viễn chinh Liên Bang, tất cả mọi người đều nóng lòng muốn biết sức mạnh quân sự của chúng ta hiện nay như thế nào! Bình thường công chúng không có cơ hội tiếp xúc với Quân đội, năm ngoái có bộ phim quay về đề tài này còn bị chê là thiếu thực tế."
Rennes: "Thì vô lý thật mà. Tinh hạm chứ có phải cưa máy đâu mà đòi chẻ đôi chiến hạm của địch? Còn nữa, chỉ mặc mỗi giáp xương ngoài thì ngay cả ta cũng không thể dùng tay không xé tinh hạm được!"
"Chính xác ạ! Sáng tạo cũng không thể vượt khỏi mọi định luật như thế! Nên ngài xem, cơ hội ngàn vàng thế này, đài truyền hình XXXX chúng tôi có thể cung cấp tín hiệu trực tiếp chất lượng cao không bị gián đoạn-"
"Nghe hay đấy, anh đi tìm Tổng thư ký bộ Nội vụ nói chuyện xem."
"Dạ dạ, cảm ơn Nguyên soái nhiều lắm! Vậy cuộc thi có phải sẽ chia làm hai phần lý thuyết và thực hành như phỏng đoán không ạ?"
Rennes cau mày: "Lý thuyết? Thi chọn hạm trưởng chứ có phải thi tập làm văn đâu. Giao lưu với quân địch chỉ cần pháo, không cần bút."
Sát hạch chỉ thi chiến đấu, không thi lý thuyết.
Rất hợp với phong cách của Thanh Kiếm Bầu Trời.
Khi xem lại đoạn phỏng vấn này, Lâm Kính Dã nói đầy ám chỉ: "Nguyên soái, hạm trưởng tinh hạm không cần dùng bút."
Rennes: "… Cậu đang nghỉ phép, làm tay bút toàn thời gian tôi nuôi."
"Ồ, vậy ngài có thể thanh toán nhuận bút viết diễn văn được không?"
"…"
Thế là Nguyên soái bắt đầu lần mò cả nửa ngày, lật từng túi áo túi quần trên người ra, xong rồi còn chạy đi lục lọi trong áo khoác treo trên cửa suốt một hồi lâu mới thốt lên.
"Tôi đưa thẻ lương cho cậu từ lâu rồi mà, hèn gì tìm không thấy."
Chân mày Lâm Kính Dã bay vút lên.
Anh chậm rãi xắn tay áo phải, kích hoạt một cơ quan ẩn trên khớp xương nằm ở cùi chỏ cánh tay máy. Lớp vỏ màu bạch kim trượt ra, để lộ một khoang nhỏ lõm vào, bên trong là một chiếc thẻ màu vàng.
Anh vẫn còn nhớ, khi ấy Rennes chuyên môn bẻ gãy mấy cặp kính của anh nên giả vờ bắt đền một phen. Lúc hắn thảy tấm thẻ qua, anh cứ ngỡ hắn chỉ đang trêu lại cho vui thôi.
"Đây là… thẻ lương của ngài?" Lâm Kính Dã cầm nó ra, kinh ngạc hỏi: "Sao lại tùy tiện đưa tôi thế được?"
Nhưng Rennes lại lơ đễnh xua tay: "Cất đi cất đi, để trong tay cậu an toàn hơn."
Thế là Lâm Kính Dã đờ đẫn nhìn Nguyên soái giật chiếc thẻ khỏi tay anh, lưu loát nhét lại vào cánh tay máy, còn thuần thục đóng vỏ ngoài lại.
"Ngài nhẹ tay thôi, bên trong còn mấy quả bom mini đấy."
"Ò hó."
Cánh tay máy kéo dài đến tận khớp vai Lâm Kính Dã. Mấy hôm nay ở nhờ nhà Rennes, hắn cứ nhè lúc anh bảo trì nó mà lân la đến xem, sau đó còn nhân lúc anh đi tắm, phải để cánh tay ở ngoài mà trộm đi mấy lần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!