Hạm đội Thanh Kiếm Bầu Trời thả neo ở cảng ngoài ngôi sao S71.
Sau khi bị Benson nã pháo vào mạn tàu ở khoảng cách gần, phân nửa công năng của soái hạm lâm thời Tĩnh Dã đã không còn khả năng cứu chữa. Vậy mà Rennes vẫn không chịu chọn soái hạm mới, cứ ở lì mãi không đi khiến tập thể thành viên 927 không biết nên vui hay buồn.
Chủ yếu là vì Nguyên soái ngày nào cũng tung tăng đi dạo trên hành lang nên ai nấy đều căng như dây đàn, chỉ sợ mắc lỗi gì đó để Nguyên soái chê cười, về sau sẽ bỏ mạng dưới những bài huấn luyện ngoài giờ mang đầy tình thương của hạm trưởng.
Nhưng tin vui là hạm trưởng đã bị Nguyên soái nhốt trong phòng rồi, chừng nào vết thương lành mới được ra ngoài (huấn luyện)!
Thế là tập thể 927 hò nhau làm phản.
Tin Bensone Keane bị xử tử tại chỗ tựa như một quả bom nguyên tử rơi xuống Thủ Đô tinh.
Quân đội liên tục gửi ba quân lệnh yêu cầu Thanh Kiếm Bầu Trời lập tức trở về báo cáo nhiệm vụ, lại bị một câu "Đang dưỡng thương" của Rennes chọc cho điên tiết, cuối cùng Tổng thư ký phải gọi sang tố khổ.
"Ông có biết mấy hôm nay tôi rụng bao nhiêu tóc rồi không?!"
Rennes không buồn nhấc mắt lên: "Do gene ông kém."
Tổng thư ký dùng đôi mắt thâm quầng để phản đối mãnh liệt câu nói này, một hồi sau mới nhận thua: "Tốt xấu gì cũng đừng nói giết là giết chứ."
"Bao năm rồi vẫn chưa quen à?"
Bên kia giơ tay ôm đầu suốt nửa phút mới lấy lại bình tĩnh: "Rốt cuộc là sao vậy hả? Tôi nhớ đồ đạc gì của ông đều để trên tàu Bình Minh hết, sao có thể nổ mà không suy xét gì hết vậy?"
Rennes liếc anh ta một cái: "Ông hy vọng tôi gặp chuyện chắc?"
Đối phương cáu tiết dập màn hình xuống bàn, nửa giây sau lại xót của nhặt lên: "Tôi không chấp nhặt với ông nữa, nhưng hỏi thật, tháng này của ông bị lệch rồi đúng không?"
Một hàng mi bạc nhướng lên: "Ông đi nhớ mấy thứ này làm gì? Khoái tôi à?"
"Ọe!" Tổng thư ký nôn khan: "Tôi nhớ để tránh mặt ông ra, khỏi bị ông chọc cho tức chết!"
"Bị chọc cái thôi đã chết? Alpha bây giờ ai cũng bánh bèo như ông hả?" Rennes ngạc nhiên: "Hoa trong nhà kính hay gì?"
Tổng thư ký: "…"
Bye, block.
"Tôi thật sự nể vị hạm trưởng tàu 927 lắm luôn." Anh ta lầm bầm: "Làm sao cậu ta có thể chịu đựng không đuổi ông đi được chứ?
"Vị hạm trưởng được ngưỡng mộ hiện đang nằm trong phòng tối, ngẩn người nhìn một giỏ đầy ắp chocolate. Rennes lập tức xụ mặt:"Tóm lại còn gì nữa không?"
"Có." Tổng thư ký đáp:
"Benson Keane dù sao cũng là Thiếu tướng Liên Bang, ông phải viết báo cáo hoàn chỉnh, giải thích rõ tiền căn hậu quả, chia làm ba phần gửi cho Quân đội, Quốc hội và Nữ vương. Đỡi Ngài ấy ký tên xong tôi sẽ mang đi lưu trữ."
Rennes lười nhác vẫn tay tỏ vẻ đã biết.
"Và-"
"Còn chưa hết nữa?"
"Ông tưởng tôi muốn nhìn cái mặt… của ông lắm hả?
"Gân xanh nổi lên trên trán Tổng thư ký, tiếc rằng có cáu mấy cũng không thể làm trái lương tâm mà mắng tên này xấu trai được, thế là càng cáu. Anh ta hít sâu một hơi, giải thích:"Keane tuy không phải con cháu nhà tướng nhưng chú của ông ta là Bộ trưởng bộ Tài chính kỳ này, ngày nào cũng mắng ông sa sả trước Quốc hội, đòi ông phải giải thích thỏa đáng. Quân đoàn thứ nhất cũng có ý kiến tương tự.
Chưa hết, Benson còn là học trò của Thượng tướng Wimmer. Ông cụ vốn định chờ đứa cháu Omega trong nhà lớn thêm chút rồi xem có thể kết hôn được không, ai ngờ ông đã tiễn vong luôn.
"Rennes giương mắt lên nhìn màn hình. Quả nhiên vẻ đau đầu của Tổng thư ký không kéo dài được ba giây đã bị thay bằng một nụ cười hắc ám đầy thỏa mãn:"Chậc chậc, mặt ai nấy xanh như tàu lá, đẹp phết."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!