Ngày khai giảng hôm đó, những hạt mưa từng chuỗi không ngừng rơi xuống.
Trần Lập Châu mở ô ra, nói: "Quý nhân ra ngoài gây mưa gió. Nhà chúng ta phong thuỷ tốt, Ô Hạ, em chuyển vào đây ở, thành tích học tập chắc chắn có thể tăng nhanh bất ngờ."
"
Những lời này cũng khá có lý, cả hai vị học bá đều ở trong toà nhà này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ở tầng dưới trường cấp ba có một bức tường ghi danh bảng vàng. Lý Thâm vinh dự có mặt trong danh sách đó, Trần Lập Châu cũng góp tên trong đó.
Đấy chính là kiểu học sinh mà Trần Ô Hạ quyết tâm trở thành.
Lúc nhỏ anh họ cực kỳ nghịch ngợm, ông bà nội nói: "Ô Hạ là một đứa nhỏ ngoan."
"
Khi trưởng thành, anh họ nhận giấy khen đến nhùn tay, còn cô tội nghiệp xếp từ dưới lên, ông bà nội vẫn nói: "Ô Hạ là một đứa nhỏ ngoan."
"
Ngay cả anh họ cũng tán thành nói: "Em gái của anh là một đứa nhỏ ngoan."
"
Năm lớp mười, cô bạn học A nói: "Ảnh được chụp bởi chiếc máy ảnh lỗi thời kia cũng không thể dìm được, người thật bên ngoài đẹp trai đến nhường nào."
"
Trần Ô Hạ đoán những lời này đang nói đến Lý Thâm. Cậu ta dùng ảnh chụp chứng minh thư để dán lên bức tường vinh danh kia, trên người mặc bộ đồng phục màu xanh lam xám, đẹp trai đến mức không thể diễn tả thành lời.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô bạn học B nói: "Tớ đã từng gặp cậu ấy ở trường cấp hai rồi, rất đẹp trai. Cậu ấy chỉ kết bạn với những người học giỏi thôi, cậu đừng nghĩ nhiều nữa."
"
Cô bạn học A: "Vật họp theo loài, người phân theo nhóm, tớ hiểu mà."
"
Trần Ô Hạ nghĩ, anh họ cô và Lý Thâm lại không được chia cùng một nhóm.
Trần Lập Châu và Lý Thâm không học cùng một khối nên chưa bao giờ cạnh tranh thứ hạng trên bảng ghi danh với nhau.
Trần Ô Hạ bình đạm vượt qua năm học đầu tiên của cấp ba.
Cô vùi đầu vào trong đống bài vở, tựa như một con đà điểu bên trong cồn cát, dẫu biết rõ có cố gắng cũng không thể tiến bộ bao nhiêu nhưng vẫn cố chấp vùng vẫy ngay tại chỗ.
Trần Lập Châu phụ đạo cho cô, không phải cô nghe không hiểu mà là mất quá nhiều thời gian để suy nghĩ, lúc vào phòng thi vẫn không thể làm bài được.
Lớp 11, Trần Ô Hạ quen biết một cô bạn vô cùng hoạt bát.
Cô gái ấy tên là Tiêu Dịch Viện, lúc mỉm cười, trên gò má xuất hiện một lúm đồng tiền nhỏ ngọt ngào.
Hai người trở thành bạn ngồi cùng bàn.
Tiêu Dịch Viện nói: "Lớp mười chúng ta không học cùng lớp, nhưng tớ đã gặp cậu rất nhiều lần. Lần đầu tiên nhìn thấy cậu, tớ đã muốn chạy đến làm quen rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!