Chương 7: (Vô Đề)

Động tĩnh ở bên này quá lớn, người bảo vệ tòa nhà bỏ hoang lại đến. 

Thiếu niên nhìn thấy ánh sáng đèn pin từ phía xa xa: "Ông ấy lại đến rồi."

"

Trần Ô Hạ khóc đến mức thở không ra hơi. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Người thiếu niên không để ý đến cô nữa, cậu nhảy lên, bắt lấy một nhánh cây, dùng sức bật lên, đứng trên tường rào rồi nhanh chóng nhảy xuống. 

Chỉ còn lại một mình Trần Ô Hạ, cô đưa mu bàn tay lau nước mắt.  

"Ai ở đó?"

" Giọng nói người bảo vệ lại vang lên. 

Người thiếu niên đã rời đi quay đầu lại. 

Trần Ô Hạ vừa rơi nước mắt vừa nhảy qua tường rào. Động tác cực kỳ lưu loát, nhưng nước mắt cũng không ngừng lại. Cô vượt qua bức tường, quay đầu lại nhìn thấy cậu ta, lại khóc lóc với cậu: "Hu hu hu… Còn không mang theo tôi cùng chạy trốn nữa…"

"

Thiếu niên: "..."

----

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ngày hôm sau, Trần Ô Hạ dậy thật sớm, đứng bên cửa sổ nhìn chiếc xích đu bị đứt mất một bên dây thừng kia. 

Thời gian trôi qua, cô lấy lại tâm trạng, chuẩn bị đi khai giảng. 

Trần Thường Bình nhớ đến một chuyện: "Lập Châu, con đưa sách giáo khoa lớp mười của con cho Ô Hạ đi, còn có vở ghi chép trên lớp, bài tập và giấy kiểm tra nữa, những gì cần thiết đều đưa cho em cả."

"

Trần Lập Châu gật đầu nói: "Ghi chép trên lớp ngay trên sách luôn."

"

Anh ấy vẽ rất nhiều những hình ảnh bậy bạ trong sách giáo khoa của mình, thêm nửa người dưới cho các bức ảnh chân dung có trong sách. 

Ở trên lớp, Trần Ô Hạ chưa từng vẽ linh tinh trong sách, nhưng thành thích cũng không thể nào đuổi kịp anh họ mình. 

Những ngày nắng nóng, ban ngày Trần lập Châu lười đi ra ngoài. Hôm nay ánh mặt trời không quá chói chang, bầu trời nhiều mây, anh ấy nói: "Ô Hạ, đến hiệu sách mua cho em mấy quyển sách phụ đạo ngoại khoá thôi."

"

"Vâng."

"

Trần Lập Châu đi ở phía trước. 

Trần Ô Hạ đi theo sau xuống cầu thang. 

Có người đẩy cửa bước ra từ tầng bốn lầu dưới, gầy gò cao cao. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!