Chương 4: (Vô Đề)

Chiếc xe bus dừng lại ngay bên cạnh trung tâm thương mại. 

Trần Ô Hạ xuống xe, trong lúc vô tình nhìn thấy Lý Thâm cũng đi xuống, bước vào một cửa hàng thời trang nam.

Trần Ô Hạ mua hai gói hoa quả khô. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Hạ Hạ."

" Trên đường đi, Ngô Đình Bối đổ không ít mồ hôi. Cô gấp ô lại, đi vào trong khu vực có điều hoà không khí, "Sớm biết thế này tớ cũng ngồi xe buýt, ga tàu điện ngầm cách nơi này quá xa, phải đi bộ chừng mười phút, nóng đến mức mẹ tớ cũng không nhận ra con mình nữa rồi."

"

"Cho cậu này."

" Trần Ô Hạ đưa khăn giấy qua. 

Ngô Đình Bối lau mồ hôi, nhìn thấy gói quà ăn vặt trong tay Trần Ô Hạ: "Còn chưa bắt đầu đi dạo mà cậu đã muốn ăn rồi sao?"

"

"Không phải."

" Trần Ô Hạ bỏ hai túi hoa quả khô vào ba lô: "Mua cho anh tớ, anh ấy thèm ăn nhưng lại kén chọn, thích hương vị này nhất."

"

Trần Ô Hạ rất ít khi đề cập đến những người con trai khác, tần suất cao nhất là anh trai của mình. Ngô Đình Bối không khỏi nảy sinh sự tò mò với người anh trai này: "Nghe cậu nhắc đến anh trai lâu như thế, nếu có thể gặp mặt một lần thì tốt biết mấy."

Ban ngày đừng nhắc đến người khác, vừa dứt lời, một giọng nói của người đàn ông bỗng nhiên vang lên: "Ô Hạ."

"

Không ngờ lại gặp được Trần Lập Châu ở nơi này, hai giây sau, Trần Ô Hạ mới nhớ ra hôm qua anh ấy có đề cập đến địa điểm của buổi họp lớp. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trần Lập Châu hỏi: "Sao em lại ở đây?"

"

"Em đi dạo phố với bạn."

" Trần Ô Hạ chỉ vào Ngô Đình Bối ở bên cạnh. 

Ngô Đình Bối vội vàng cất chiếc khăn giấy lau mồ hôi, nở một nụ cười rạng rỡ. 

Trần Lập Châu cũng mỉm cười đáp lại cô rồi quay sang nói với Trần Ô Hạ: "Anh đi họp lớp, nếu em đi dạo phố xong thì cùng nhau trở về đi?"

"

Trần Ô Hạ gật đầu: "Để xem có về cùng lúc không đã."

"

Ngô Đình Bối nhìn theo bóng lưng của Trần Lập Châu, cười trộm một tiếng: "Hoá ra  anh họ của cậu đẹp trai như thế."

"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!