16:
Đến chiều, đến tận tối, cảm giác xấu hổ trong lòng Trần Ô Hạ vẫn chưa thể biến mất.
Mặc dù bức thư kia không phải cô viết, nhưng cô lại đỏ mặt bởi những lời nói của Lý Thâm. Giọng điệu của cậu vô cùng bình tĩnh, tuy nhiên sự châm chọc chế nhạo trong đó lại rõ như ban ngày.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mấy chuyện linh tinh, chẳng phải là đang nói cô sao?
Ngay cả khi cô không ôm bất cứ hi vọng hão huyền nào về kết cục của hai người, nhưng khi chính tai nghe cậu nói như thế, trái tim thiếu nữ vẫn giống như bị đâm một nhát.
Đúng thế, cậu là một chính nhân quân tử, cậu đã kéo một người ở top cuối cùng của lớp như cô lên với tinh thần và trách nhiệm của một học bá. Giống như lớp trưởng vậy.
Lớp trưởng đã giúp đỡ rất nhiều bạn cùng lớp như thế, điều đó cho thấy học bá chìa tay ra giúp đỡ học tra không nhất định là ôm trong mình những ý nghĩ đen tối.
Là chính bản thân cô không biết an phận.
Nhưng cũng phải trách Lý Thâm, tự dưng lại sở hữu ngoại hình đẹp trai và thành tích học tập lại tốt như thế, hơn nữa còn mời cô ăn bát canh, sữa nóng cho ấm bụng. Cô không cẩn thận thế là không thể kìm lòng được, đến khi phát hiện bản thân mình rơi vào tay giặc thì đã quá muộn rồi.
Lý Thâm nói rất có lý, so với ngọn núi lớn của kỳ thi tuyển sinh vào đại học, nhưng tâm tư nhỏ nhặt ấy thực sự không có gì đáng kể.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng có lý thì mặc có lý, cô vẫn cảm thấy khó chịu, thậm chí còn khó chịu hơn rất nhiều so với việc cậu ấy nói chuyện còn cô đang khóc nức nở trong đêm trăng hôm đó.
Buổi tối, Tiêu Dịch Viện gửi một tin nhắn Wechat đến hỏi: "Cậu đã đưa thư cho Lý Thâm chưa?"
"
Trần Ô Hạ do dự nhìn nó, không biết phải nói thế nào.
Một lúc lâu vẫn không nhận được câu trả lời, Tiêu Dịch Viện trực tiếp gọi điện thoại đến.
Trần Ô Hạ thành thật trả lời: "Tớ đã đưa giúp cậu, nhưng Lý Thâm không nhận."
"
"Cậu nói là tớ viết không?"
"
"Có."
"
"Ha ha, thất tình tuổi mười tám."
" Tiêu Dịch Viện cười nói: "Tớ đi chữa lạnh vết thương đây, bái bai."
"
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Trần Ô Hạ nhìn chằm chằm vào mấy bài toán trước mặt, nhưng tâm trí hoàn toàn không đặt chỗ đó. Lý Thâm chỉ mới nói một câu mà cô đã lo được lo mất rất lâu, không có tâm trạng làm bài tập, nằm trên giường cũng không ngủ được.
"Ô Hạ."
" Mã Lâm đứng ngoài cửa gọi: "Đến lượt con tắm rửa rồi."
"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!