14:
Rời khỏi tầm mắt của chủ tiệm tạp hoá, Lý Thâm dừng lại.
Trần Ô Hạ cúi đầu, suýt nữa đã đụng vào người cậu, cô ngửi thấy mùi sữa tắm đàn hương, có phải cậu ấy đã tắm rửa trước khi đi ra ngoài không?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lý Thâm nhìn thoáng qua mái tóc đuôi ngựa của cô, cậu không hiểu rõ cách buộc tóc của mấy cô gái lắm, nhưng trước đây cậu từng nhìn thấy những quả bóng nhỏ màu xanh lam hoặc đen nhánh trên đầu cô, bây giờ lại đổi sang một chiếc băng đô như những ngôi sao trên bầu trời, làm nổi bật mái tóc dài đen bóng.
Ô Hạ kịp thời lui về phía sau mấy bước, lúc cô ngẩng đầu nhìn lên thì cậu đã rời mắt khỏi phụ kiện trên tóc cô.
Cậu hỏi: "Cậu mang ví tiền không?"
"
"Mang."
" Trần Ô Hạ giống như bị mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế cởi chiếc cặp sách xuống lục lọi một lát, nhìn thấy túi tiền nằm trong góc, cô nhấn mạnh: "Mang chứ."
"
Quán trà sữa nói xa thì không xa, nói gần cũng không gần.
Trần Ô Hạ đi phía sau, Lý Thâm khẽ dừng lại một bước, không hiểu tại sao hai người lại sóng vai đi bên cạnh nhau.
Đây là lần hiếm hoi cùng đi chơi bên ngoài trường học của hai người. Ngoài ô cửa sổ của lớp học cuối cấp, cảnh sắc xanh tươi hay không héo, cơn gió thoang thoảng dịu dàng mát rượi hay lạnh đến thấu xương cũng không thể nào đánh bại được ngọn núi bài thi ngay trước mặt họ.
Bây giờ trên đường phố nhộn nhịp này, mặt đất phản chiếu bóng dáng của hai người, nhìn vào có vẻ giống một cặp tình nhân, cho dù đó chỉ là tưởng tượng của mình, nhưng trong lòng cô cũng ngọt ngào không thôi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mùi sữa thoang thoảng.
Lý Thâm ngồi xuống trước.
Trần Ô Hạ hỏi: "Cậu muốn uống gì?"
"
Cậu nói: "Hồng trà, không đường."
"
"Không đường?"
"
"Tớ không thích ăn ngọt."
"
Cô đã nhớ kỹ, nhớ mãi mãi.
Trong quán trà sữa chật kín các cặp đôi trẻ tuổi, cặp đôi ngồi trong góc xó xỉnh kia thoạt nhìn có lẽ cũng là học sinh. Cả hai người ngồi chen chúc nhau trên cùng một chiếc ghế sô pha, cô gái đặt một chân lên đầu gối chàng trai, chàng trai thì không ngừng vuốt ve đùi của cô gái.
Trần Ô Hạ lập tức nhìn sang chỗ khác, bưng hai cốc trà trở về.
Lý Thâm nhìn cô: "Mặt cậu sao thế?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!