Chương 10: (Vô Đề)

Trần Lập Châu thi đậu vào một trường đại học ở phía Bắc, anh ấy đi đến đâu liền gió nổi mây phun đến đó. Càng lúc càng bận rộn hơn so với thời cấp ba, thường gọi điện về nhà vào mỗi thứ bảy hàng tuần, thời gian trò chuyện có dài có ngắn. 

Hôm nay sau khi nghe xong những lời dặn dò của Mã Lâm, Trần Lập Châu nói: "Mẹ, con biết rồi, lạnh thì mặc quần áo ấm vào, đói thì ăn cơm, mấy lời này con đã nghe suốt mười tám năm rồi."

"

Mã Lâm nói: "Những gì mẹ nhắc nhở con đều là kinh nghiệm cả, con đừng không kiên nhẫn như thế."

"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trần Lập Châu dỗ dành cô ấy: "Hai câu này rất có vần nha."

"

Mã Lâm cười.

Trần Lập Châu hỏi: "Đúng rồi mẹ, Ô Hạ đâu?"

Mã Lâm nhìn về phía cửa phòng cháu gái: "Đang làm bài tập trong phòng, năm nay Ô Hạ lên lớp 12 rồi, mỗi ngày đều vùi đầu vào sách vở."

"

"Vâng ạ."

" Trần Lập Châu nói: "Mẹ, con có một cuộc gọi đến khác, con cúp máy trước nhé."

Nói chuyện với bạn xong, Trần Lập Châu nhìn đồng hồ. Tám giờ tám phút, có lẽ lúc này cô em họ của anh đã phơi xong quần áo rồi.

Anh gọi điện cho Trần Ô Hạ. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trần Ô Hạ đang giải một bài toán, tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đứt mạch suy nghĩ của cô: "Anh."

"

Điện thoại quá nóng, Trần Lập Châu đeo tai nghe, để điện thoại ra xa: "Lên lớp 12 đã quen chưa?"

"

"Vẫn ổn ạ."

" Tất cả mọi người đều vô cùng quan tâm đến việc học của cô. 

"Nghe nói Lý Thâm dạy phụ đạo cho em?"

"

Trần Ô Hạ ngạc nhiên: "Anh, anh không ở đây, sao lại biết rõ mọi chuyện thế?"

"

"Lúc còn học cấp ba anh không chỉ có bạn học thôi đâu, còn có các mấy đàn em cấp dưới nữa đấy."

" Trần Lập Châu nằm trên giường: "Hơn nữa, Lý Thâm không phải kiểu người lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui, cậu ta làm việc tốt ngược lại càng khiến người khác chú ý đến."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!