"Hai ngày nữa nhà họ Lý sẽ chuyển về đây đấy."
" Trần Thường Bình cắt nửa quả dưa hấu còn lại.
Trần Ô Hạ nuốt một miếng, nuốt luôn cả hạt dưa hấu vào trong bụng.
Mã Lâm mua thức ăn trở về, liếc nhìn cháu gái một cái, đi đến hỏi: "Bọn họ trở về làm gì?"
"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trần Thường Bình nói: "Nghe mấy người dưới lầu nói căn nhà của họ ở Lâm Giang phải sửa sang lại nên quay về đây ở mấy tháng."
Gặm miếng dưa hấu đến mức chỉ còn lớp vỏ màu trắng, Trần Ô Hạ vẫn còn tiếp tục gặm.
Trần Thường Bình đưa cho cô một miếng dưa hấu khác: "Ô Hạ, còn đây này."
"
Trần Ô Hạ đặt vỏ dưa lên bàn, cầm lấy miếng dưa tươi ngon Trần Thường Bình mới đưa cho cô.
Trần Thường Bình nhìn hàng cây mùa hạ xanh um ngoài cửa sổ: "Trời cũng nóng, con nghỉ hè rồi, nếu không có việc cần đi ra ngoài thì không đi ra ngoài cũng được."
"
"Vâng ạ."
" Trần Ô Hạ đã dưa hấu xong: "Bác trai, bác gái, con về phòng trước."
"
Cửa phòng vẫn chưa đóng lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mã Lâm đi đến bên cạnh Trần Thường Bình, nhỏ giọng hỏi: "Lý Thâm có về không?"
"
"Chắc là có."
" Trần Thường Bình cầm lấy một trái dưa hấu khác: "Anh chỉ muốn nhắc nhở Ô Hạ một câu, sợ nó đột nhiên nhìn thấy người nhà họ Lý lại bất ngờ không kịp phản ứng."
"
Mã Lâm nói: "Vậy thì cũng không nên nhốt nó ở trong nhà suốt cả kỳ nghỉ hè như thế chứ, chỉ cần tránh không gặp mặt là được mà. Anh bảo Ô Hạ trốn đi, giống như nhà chúng ta mắc nợ nhà bọn họ không bằng."
"
Trần Thường Bình nói: "Anh sợ Ô Hạ nhìn thấy Lý Thâm lại nhớ đến những chuyện không vui trước kia."
"
Trần Ô Hạ đóng cửa lại.
Mãi cho đến tận bây giờ cô vẫn không rõ, giữa cô và Lý Thâm, rốt cuộc là ai nợ ai. Anh ta làm tổn thương thính lực tai phải của cô, cô huỷ hoại sự nghiệp học hành của anh ta.
Hai bên gia đình bên nào cũng cho mình là đúng. Cô và anh ta đứng giữa hai nhà đang giằng co với nhau, bất động, nhìn nhau không nói một lời. Cảnh tượng cuối cùng mà Lý Thâm để lại cho cô chính là ánh mắt tràn ngập căm hận của anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!