Người mà Tiêu Dật nhắc đến chính là Tiêu Hòa.
Nhờ sự kiên trì bền bỉ của Tiêu Hòa, cuối cùng hắn đã chinh phục được trái tim của Tống Khinh Vân, đưa mỹ nhân về dinh cách đây chín năm.
Hồi đó, Tống phu nhân vì chuyện hôn sự của đại nữ nhi mà lo lắng đến mức tóc bạc cả đi.
Bà vừa buồn bực vì Khinh Vân đã lớn tuổi mà vẫn chưa gả được, vừa phải chịu những lời đàm tiếu sau lưng.
Nhiều người bảo rằng e là nhị cô nương nhà họ Tống có bệnh kín hay tính tình cổ quái nên mới không ai muốn cưới.
Có người còn chê bai Tống gia mắt cao hơn đầu, những gia đình có điều kiện kém hơn chút mà đến cầu thân thì lại bị từ chối.
Tình hình như thế mà còn dám kén chọn, có người chịu cưới là may mắn lắm rồi!
Tống phu nhân vì vậy mà tránh mặt người ngoài, tự an ủi rằng: "Nữ nhi không gả thì đã sao?
Tống gia ta chẳng lẽ không nuôi nổi con bé cả đời?"
Đúng vào lúc bà gần như buông xuôi, thì nhị lang nhà họ Tiêu – người đang là hồng nhân trước mặt thánh thượng, vừa được phong thưởng vì dẹp loạn, cũng là rể quý trong mắt các cô gái Tây Kinh – bất ngờ đến nhà cầu hôn.
Hắn còn thẳng thắn bày tỏ rằng mình đã cảm mến Tống Khinh Vân từ nhỏ!
Điều khiến Tống phu nhân càng kinh ngạc là đại nữ nhi của mình, người luôn tỏ ra thờ ơ với chuyện hôn nhân, lại đỏ mặt gật đầu đồng ý.
Sau khi xác nhận mọi chuyện không phải là mơ, cũng chẳng phải một màn kịch để an ủi bà, Tống phu nhân ngay lập tức bắt tay vào chuẩn bị hôn lễ.
Sợ con gái đổi ý, bà chỉ mất nửa năm để chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, rồi rầm rộ gả nàng đi.
Đặc biệt, khi đoàn rước dâu đi qua những nhà từng nói xấu đại nữ nhi, bà còn dặn đội nhạc phải thổi càng lớn càng tốt!
Kể từ ngày Tiêu Hòa đến cầu thân, tất cả lời đàm tiếu về Tống nhị nương đều biến mất khỏi Tây Kinh.
Trước đó, một phu nhân từng chi rất nhiều tiền để mối lái se duyên giữa Tiêu nhị lang và nữ nhi của mình, nhưng bất thành.
Sau khi Tiêu Hòa đích thân đến Tống gia cầu hôn, bà ta bực tức nói vài lời không hay.
Tiêu Hòa ngay lập tức đi tháo biển hiệu cửa tiệm của bà ta, khiến ai nấy đều hiểu rằng Tiêu nhị lang yêu thương vị hôn thê của mình đến tận xương tủy.
Sau khi thành thân được vài năm, Tiêu Hòa nhận lệnh điều động đến Tây Châu – một trọng trấn quân sự ở biên giới Tây Bắc – để trấn thủ.
Chuyến đi này của Tiêu Hoài An cũng có một phần đích đến là Tây Châu.
Tiêu Hoài An nuốt miếng thức ăn trong miệng, mỉm cười nói:
"Biểu bá bá và biểu bá mẫu đều khỏe.
Tiểu Vũ Nhi rất đáng yêu.
Trước khi con rời đi, biểu bá mẫu vừa sinh hạ một tiểu nam hài.
Lúc đó, con đang cùng biểu bá bá luyện binh trong quân.
Nghe tin biểu bá mẫu sắp sinh, biểu bá bá hốt hoảng đến mức bỏ lại cả đội binh sĩ mà chạy đi.
Lên ngựa cũng phải thử hai lần mới thành công."
Tiểu Vũ Nhi chính là bảo bối nữ nhi của Tiêu Hòa và Tống Khinh Vân.
Là người thống lĩnh quân đội, cưỡi ngựa chiến đấu vốn là chuyện thường ngày.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!