Rời khỏi Hồng Cử, xe ngựa lăn bánh.
Ngồi trên xe, Tiêu Dã thắc mắc hỏi:
"Tiểu thư, cái người vừa nãy…người quen y sao?"
Không quen. Liễu Nguyệt không chút nghĩ ngợi nói.
Vậy tại sao… Người lại đối với y tốt thế.
Liễu Nguyệt biết Tiêu Dã đang thắc mắc điều gì, không nói một lời kéo hắn lại gần rồi nói:
"A Dã, ngươi ngốc lắm. Nhìn thế nào cũng thấy Nhật Hy người đó thể nào sau này cũng sẽ thành tài, là người đáng để ta kết giao." Liễu Nguyệt nói, mắt nhìn người của cô không bao giờ sai được.
Chưa kể ban nãy cô cũng có hỏi qua hệ thống, Nhật Hy sau này sẽ chính là Ngự sử đại phu*, cũng chính là người sẽ hậu thuẫn cho nam chính sau này.
Tội gì không làm thân với y.
Ngự sử đại phu: chuyên can gián, kiểm soát các quan.
Nghe cô nói vậy, Tiêu Dã yên tâm hơn phần nào.
Tiểu thư của hắn chưa bao giờ làm việc gì mà không có mục đích, vậy nghĩa là tên đó cũng không có gì đặc biệt cả, chẳng qua là cô thấy y có thể đem lại lợi ích cho mình nên mới đối xử tốt như vậy thôi.
Tiêu Dã thầm nghĩ trong lòng.
Đang cảm thấy nhẹ nhõm, bất chợt có một ý nghĩ lóe lên trong đầu Tiêu Dã.
Vậy tại sao tiểu thư lại đối xử tốt với mình?
Tiêu Dã hắn thì có gì để cô lợi dụng.
Hắn quay sang nhìn cô, Liễu Nguyệt đang ngồi ăn bánh ngắm phong cảnh bên ngoài nên không để ý.
Tiêu Dã thu hồi lại ánh mắt, như đang suy nghĩ đến những thứ cô có thể lợi dụng được từ hắn.
Không đợi Tiêu Dã nghĩ xong vấn đề này thì đã về tới Liễu gia.
Bảy ngày nữa sẽ là ngày học chính thức, Liễu Nguyệt trở về nói với Liễu Diễm Tư chuyện của Nhật Hy, vẫn là câu nói cửa miệng của y: Tùy con.
Liễu Nguyệt: … Biết ngay mà.
Sáng ngày nhập học đầu tiên của Liễu Nguyệt và Tiêu Dã.
Liễu Nguyệt còn đang ngái ngủ đã bị Hương Cẩm Lan gọi dậy, nàng nói hôm nay là ngày nhập học đầu tiên của Liễu Nguyệt nên muốn tự tay chăm chút cho cô.
Nàng cũng bảo Tiêu Dã đi thay đồng phục trước.
Hương Cẩm Lan đích thực là một nữ công gia chánh ở một đẳng cấp phải nói là hoàn hảo, nàng kéo tay, giỏi chăm hoa, chọn lựa vải vóc cùng trang điểm cũng rất có thẩm mỹ.
Khi chải đầu cho Liễu Nguyệt nàng cũng phải cảm thán:
"Tóc Nguyệt Nhi đẹp mà con lỡ để nó không có cơ hội khoe sắc sao?"
"Tóc con đâu phải mấy bông hoa mà người nói thế."
Hương Cẩm Lan cười khẽ, tiếp tục chải đầu cho Liễu Nguyệt.
Kiểu tóc cho học sinh Hồng Cử cũng được quy định rõ ràng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!