"Sao mà dễ thương quá vậy, em định thưởng thêm tôi bao nhiêu?
"Tôi lấy điện thoại, ngay trước mặt anh bấm chuyển khoản. Vẻ mặt nghiêm túc."Tôi tìm hiểu rồi, người mẫu nam ở hội quán Bạch Mã giá một lần là 400, qua đêm 600, anh còn tốt hơn người mẫu, nên tôi trả anh 666."
"Có phải rất may mắn không?"
"…….
"Giang Xác sững người. Lặng một lúc, anh nghiến răng ken két, phun ra một chữ:"6."
Sau đêm đó, mỗi lần đối diện với Giang Xác, tôi bớt đi phần nào cảm giác xa lạ và sợ hãi.
Nhưng trong lòng vẫn có cái hồi hộp khó hiểu.
Không biết vì sao.
Rõ ràng anh chỉ là công nhân trét xi măng hàng ngày, vậy mà tôi luôn cảm nhận trên anh một khí chất đặc biệt.
Mơ hồ còn có áp lực của người đứng ở vị trí cao.
Giống hệt như những doanh nhân giàu có mà tôi từng thấy trên bản tin tài chính.
Nhưng anh lại có chút khác biệt.
So với các tinh anh đó, Giang Xác thêm vài phần tùy ý, bất cần, không kiêu căng, cũng không hoàn mỹ mà xa cách.
Hơn nữa, khi đặt phòng khách sạn có yêu cầu đăng ký chứng minh thư, tôi nhìn thấy tuổi anh mới hai mươi hai.
Thật đáng tiếc.
Nếu chưa bước chân vào xã hội, giờ này chắc anh đang là sinh viên đại học chuẩn bị thực tập.
Khiến người ta không thể không yêu thích, không thể không thương xót.
Nhớ lại đêm đó, những cảnh mờ ám, thân hình rắn chắc đầy quyến rũ, nhiệt độ cơ thể nóng bỏng…
Tôi l.i.ế. m môi, co mình trong quầy cà phê, gửi tin nhắn cho anh.
[Giang Xác, tối nay anh có rảnh làm chuyện đó không?]
Lâu sau anh mới trả lời:
[Không rảnh.]
[Vậy hôn một cái thì sao?]
[Cũng không, dạo này tôi không ở công trường.]
?
Chú chim hoàng yến này có vẻ không nghe lời.
Dám không báo lịch trình với bà chủ.
Tôi giận nhẹ.
[Anh đi đâu vậy, sao không nói với tôi?]
[Ra ngoài tỉnh ký hợp đồng, họp hành.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!