Vào đêm khuya.
Hầu hết mọi người đều đắm chìm trong mộng đẹp ngọt ngào, chỉ có một bộ phận ánh đèn trong tòa nhà thí nghiệm vẫn sáng.
Sợi nấm lặng yên lan rộng dưới lòng đất, lẻn vào ký túc xá dọc theo ống thông gió, cuối cùng thuần thục tìm được một căn phòng nào đó.
Sợi nấm dọc theo lỗ thông gió rơi xuống đất, một người đàn ông da ngăm xuất hiện một cách đột ngột trong không gian này, nhấc chân đi đến bên giường.
Chàng trai nhắm mắt nằm trên giường dường như hoàn toàn không hề biết gì về mối nguy hiểm đã đến gần, sau khi tháo kính ra, mặt mày lộ ra vẫn vương nét thiếu niên, điềm tĩnh bình yên đắm chìm trong mộng đẹp.
Người đàn ông gần như không kìm được mà cúi người xuống, bàn tay nắm lấy lan can đầu giường, trên mu bàn tay nổi gân xanh, dùng sức lực rất lớn mới kiềm chế không trực tiếp ôm lấy người trên giường.
Đã lâu lắm rồi hắn không cảm nhận được hơi thở của Đường Tiếu, cái ôm và nụ hôn của Đường Tiếu.
Tựa như quen với hoàn cảnh trong nhà ấm, lại đột ngột bị ném vào trong gió bắc.
Thân cận là cậu, xa cách cũng là cậu.
Juntes tham lam dùng ánh mắt phác họa mặt mày Đường Tiếu, lồng ng. ực hơi phập phồng, còn có cần cổ trắng nõn mảnh khảnh, tư thế ngủ của chàng trai rất tốt, ngoại trừ cổ và đầu, tứ chi đều giấu dưới ổ chăn, chăn đắp ngay ngắn, khiến hắn có chút tiếc nuối.
Sau khi biết được từ chỗ Dawson rằng Đường Tiếu sẽ không chấp nhận hắn, ý tưởng mang Đường Tiếu rời khỏi Con Mắt Thứ Ba lại nảy ra trong đầu Juntes sau một thời gian dài.
Nay đã khác xưa, nếu là trước đây, Juntes có thể một mình nấm rời đi, nhưng nếu lại mang theo một người thì sẽ bị phát hiện, nhưng hiện tại dẫu cho hắn có mang thêm ba bốn người cũng không có vấn đề.
Như vậy, có nên mang theo em ấy đi không?
Ra hoang dã rồi, thì hoàn toàn là sân nhà của hắn, nơi đó không có văn minh, không có trật tự, chỉ có giới nấm và dị thú vô cùng vô tận, không có bàn cơ bản để làm nghiên cứu khoa học nào, đối phương chỉ có thể dựa dẫm vào hắn, cũng chỉ có thể dựa vào hắn, không bao giờ có thể bỏ qua hắn nữa.
Tiếu Tiếu yếu ớt như vậy, rồi lại thông minh như thế, em ấy luôn sẽ lựa chọn phương hướng có lợi cho mình, giống như khi hợp tác với hắn trước đây vậy.
Juntes gần như sắp bị ý tưởng hấp dẫn này thuyết phục, tứ chi đã bắt đầu chuyển hóa thành sợi nấm màu máu, trên khuôn mặt rạn nứt từ phần đôi mắt, lộ ra một con đồng tử dọc màu cam vàng lớn hơn bên dưới.
Nhưng lúc này, nụ cười thần thái ngông cuồng ấy chợt hiện lên trong đầu hắn.
Giàu sức sống, tự tin, tựa như mặt trời mãi không tắt trên hoang dã.
Nếu dẫn em ấy rời đi, em ấy còn sẽ cười như vậy với mình sao?
Juntes trầm mặc thật lâu, đồng tử dọc lạnh lẽo khép lại, làn da từng tấc từng tấc trở lại thành trạng thái ban đầu.
Cuối cùng hắn dùng mu bàn tay nhẹ nhàng v. uốt ve gương mặt chàng trai, rồi biến thành sợi nấm, lại biến mất ở trong phòng.
Hắn đi rồi.
Đường Tiếu mở mắt ra, trong ánh mắt hiện lên một chút phức tạp, giao diện trò chơi trước mắt cậu nhảy sang trên "nút đăng xuất", đã được một lúc rồi.
Nhưng cậu đã không cần ấn xuống nữa, bởi vì cậu biết, cậu đã hoàn toàn tròng lên dây cương cho con quái vật nguy hiểm này.
Nhưng không vì vậy mà cảm thấy vui vẻ.
Độ thiện cảm của Juntes (428): 80
Cậu nhìn con số nổi bật này trên giao diện độ thiện cảm, thở dài thật sâu.
Nếu sớm biết rằng đây không phải một trò chơi đơn thuần, có lẽ cậu sẽ không đi trêu chọc 428.
Công lược NPC trò chơi, và công lược một con quái vật phi nhân loại tồn tại hàng thật giá thật, hoàn toàn không phải cùng một khái niệm.
Đường Tiếu kéo chăn lên đỉnh đầu, cả người cuộn tròn trong hoàn cảnh ấm áp tối tăm, lại hoàn toàn đánh mất cơn buồn ngủ........
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!