Chương 45: (Vô Đề)

Vì sao Tiêu Bách lại ở đây?

Đầu Đường Tiếu ong ong, trong chốc lát không biết nên làm phản ứng gì.

Không đúng, nhân vật trong trò chơi vì sao lại xuất hiện ở hiện thực chứ??

Đường Tiếu không hiểu, nhưng rất sốc.

Bát Giới: "Sao vậy? Muốn qua đó xem à?"

"… Không, không có gì." Đường Tiếu miễn cưỡng bình tĩnh một chút… mới lạ, này phải bình tĩnh lại kiểu gì!

"Xin lỗi, đột nhiên tớ bị đau bụng, về trước nhé, tự cậu đến căng tin ăn đi."

"Hả?" Bát Giới há miệng, chưa đợi cậu ấy kịp nói gì, đã thấy Đường Tiếu chạy như điên về phía ký túc xá mà không hề quay đầu lại.

Cậu ấy có thể yên lặng thu tay về, được rồi, thoạt trông thật sự rất gấp.

Đường Tiếu vọt vào ký túc xá, chuyện thứ nhất chính là lấy laptop trong túi ra tìm kiếm tên "Tiêu Bách" này trên internet.

… Thật sự có người này, còn rất nổi tiếng.

Tiêu Bách, con lai Nga và Trung Quốc, sinh ra ở Trung Quốc, sau khi cha mẹ ly hôn thì theo mẹ di cư đến nước Mỹ, sau đó theo học tại Harvard, cũng thành công lấy được bằng cử nhân sinh vật và hóa học, sau đó lại đến Đại học Yale lấy được bằng tiến sĩ về giới nấm và kỹ thuật sinh học, trở lại Harvard giảng dạy, tiến hành công việc nghiên cứu khoa học tại Viện Nghiên cứu Y sinh Kelvin, ba năm trước được chọn là một trong "19 nhà khoa học có sức ảnh hưởng nhất toàn thế giới" của Thomson Reuters.

Trước đó không lâu vừa mới thăng chức thành giáo nhiệm kỳ đời của Harvard.

Thuận tiện cậu cũng tra được dự án làm phòng thí nghiệm liên hợp với Harvard trên website chính thức của trường, hình như là nghiên cứu chuỗi gen của loại nấm cổ nào đó, xem ra Tiêu Bách chính là học giả mời đến mà trước đó Lừa Trọc nói trong nhóm ký túc xá, cũng là người lãnh đạo phòng thí nghiệm liên hợp này.

Đường Tiếu hốt hoảng, nhắc mới nhớ, hình như, có vẻ, giáo sư của họ có từng nhắc đến cái tên này ở tiết học nào đó, chẳng qua lúc ấy cậu đang làm việc riêng không chú ý.

Cho nên… Tiêu Bách trong trò chơi, là chuyện gì?

Đường Tiếu khó nhọc suy nghĩ, đầu tiên, ý tưởng hiện lên đầu tiên của cậu là, là Tiêu Bách cũng là người chơi.

Đường Tiếu:… Khoan đã, đây chẳng lẽ không phải game một người chơi ư?

Cậu vẫn luôn nghĩ rằng trò chơi này là galgame một người, hay 3A vân vân, không đúng, đây chẳng lẽ còn có thể là một MMORPG không?!

Vậy save load game của cậu lại là chuyện gì nữa!? MMORPG không thể nào cho phép người chơi load game save mà? Vậy tuyến thời gian chẳng phải lộn xộn hết sao.

Tóm lại, phải nghĩ biện pháp thăm dò Tiêu Bách, nếu y thật sự là người chơi, nhất định sẽ nhận ra cậu!

Nghĩ vậy, Đường Tiếu trò chuyện riêng với Lừa Trọc, hỏi thăm chuyện về phòng thí nghiệm liên hợp kia.

Lừa Trọc có hơi khó hiểu: Không phải cậu không có hứng thú hở?

Đường Tiếu: Có chút chuyện để ý, cậu biết địa chỉ của phòng thí nghiệm liên hợp kia ở đâu không?

Lừa Trọc: Biết thì biết, nhưng còn chưa xây xong đâu, cậu hỏi cái này làm gì?

Đường Tiếu: Không có gì, tại tò mò.

Tuy rằng khó hiểu nhưng Lừa Trọc vẫn gửi địa chỉ cho Đường Tiếu, cũng may ở ngay trong khuôn viên trường này, nhưng cũng cách rất xa nơi họ đi học ngày thường và ký túc xá, hẳn là tòa nhà thí nghiệm mới xây của trường.

Đường Tiếu tìm cơ hội đi xem, đúng như Lừa Trọc nói, phòng thí nghiệm vẫn đang trong xây dựng, rất nhiều dụng cụ còn chưa được chuyển vào, chỉ có những phòng trống rỗng, chỉ một treo tấm biển phòng thí nghiệm liên hợp, vẫn chưa nhìn thấy bên trong có người nào.

Nhưng Đường Tiếu không quan tâm, cậu chỉ đang vì ngồi chờ Tiêu Bách.

Cứ ngồi canh như vậy mấy ngày, cuối cùng cậu đã thấy được bóng dáng Tiêu Bách, hơn nữa xung quanh không có ai khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!