Chương 43: (Vô Đề)

Tiệc nướng BBQ trên bãi cỏ bắt đầu vào buổi trưa, sẽ vẫn luôn kéo dài đến buổi tối.

Giữa chừng Tiêu Bách có ghé qua một lần, nhưng cũng biết mình ở đây sẽ khiến nhiều nghiên cứu viên không có cách nào bung xoã vui chơi nên chỉ ở lại một đoạn thời gian rất ngắn rồi rời đi.

Y đi rồi, một số học giả cao cấp chủ động tìm đến Đường Tiếu, cũng không biết họ nghe ai nói Đường Tiếu muốn tìm một thầy hướng dẫn, sôi nổi chìa cành ôliu với Đường Tiếu.

Liên quan đến lĩnh vực giới nấm cũng thôi, đằng này còn có một số hướng nghiên cứu quăng tám sào cũng không dính dáng với giới nấm đến hỏi Đường Tiếu có ý tưởng ​​gì về hướng nghiên cứu này không.

Với việc này, Đường Tiếu chỉ có thể cười gượng từ chối uyển chuyển, hơn một giờ trôi qua, không ăn được mấy miếng thịt nướng, nhưng thật ra nhận được một đống danh thiếp và thông tin liên lạc.

Úc Minh nhìn mà hâm mộ vô cùng: "Thật tốt, hồi tôi học tiến sĩ vẫn phải xin từng người một mới rốt cuộc có người trả lời tôi, còn cậu được chọn hết luôn."

Đường Tiếu không biết nên nói gì, chỉ bất đắc dĩ nói: "Ít nhất ý nghĩ nhận anh của thầy hướng dẫn của anh lúc trước cũng rất thuần túy."

Úc Minh ngẫm nghĩ: "Cũng đúng."

Vừa rồi đến tìm Đường Tiếu đương nhiên không loại trừ là thật sự yêu tài nên sốt ruột, nhưng cũng có số người đạo đức giả cũng sắp viết rõ trên mặt, đoán chừng học tiến sĩ này thì sẽ không dễ dàng thả người.

Ý định muốn chộp lấy lính mới hữu ích thì được, chỉ e có số người muốn kéo đứng về phe, hiện Con Mắt Thứ Ba tuy chưa xuất hiện phe cánh học phiệt dưới sự trấn áp của Thủ lĩnh hiện tại, nhưng Thủ lĩnh chết rồi thì không chắc được.

Thiên tài cũng có phiền não của thiên tài.

Úc Minh

- tự xưng là người phàm

- tâm lý cân bằng không ít, không tim không phổi mà lại nhét miếng thịt nướng vào miệng.

Lúc này giáo sư Diệp trước đó có hơi quen thuộc bưng đĩa thịt nướng đi tới: "Đường Tiếu."

"Giáo sư Diệp." Đường Tiếu có phần kinh ngạc.

Giáo sư Diệp liếc nhìn danh thiếp còn chưa cất đi trong tay Đường Tiếu, cười ha ha nói: "Nhận được không ít lời mời ha."

"Dạ," Đường Tiếu có chút ngượng ngùng, tay còn lại nhanh chóng đút danh thiếp vào túi, cười khổ nói: "Nhận được sự coi trọng của nhiều ông lớn như vậy, nhưng tôi còn không hiểu biết lĩnh vực nghiên cứu của họ..."

"Đừng lo lắng, tôi cũng không phải đến hỏi lựa chọn của cậu," Giọng điệu giáo sư Diệp nhẹ nhàng, nháy mắt tinh nghịch, "Tất nhiên nếu cậu báo cáo nghiên cứu sinh tiến sĩ của tôi, tôi chắc chắn cũng sẽ duyệt ngay."

Đường Tiếu cười gượng hai tiếng, cũng không trả lời, mà hỏi: "Vậy ngài tới là?"

"À, tôi đến hỏi cậu tiếp theo định làm nghiên cứu gì." Giáo sư Diệp nói, "Nếu chưa biết, thì có hứng thú đến tổ nghiên cứu của tôi không? Chúng tôi nghiên cứu phương hướng cậu nói lúc trước được một đoạn thời gian, cảm thấy có chút hi vọng, định tiếp tục làm tiếp, nếu cậu muốn đến, phương hướng này có thể ra thành quả, "đồng người viết thứ nhất" là hoàn toàn không có vấn đề."

Úc Minh ở bên cạnh không khỏi nuốt nước miếng, ơ đây, vừa mới đưa ra thành quả đăng tạp chí hàng đầu, lại có một cành ôliu của nghiên cứu quan trọng?

Chủ yếu đây là nghiên cứu gia nhập giữa chừng chứ không phải nghiên cứu Đường Tiếu dẫn dắt bắt đầu từ đầu như họ, đây thực sự là một điều kiện rất hậu hĩnh, nếu may mắn gần mấy tháng là có thể ra thành quả, lại là một bài giữ gốc tạp chí cốt lõi.

Điều kiện quả thực rất hấp dẫn, nhưng trong lòng Đường Tiếu phẳng lặng không gợn sóng, từ chối uyển chuyển: "Xin lỗi, tôi thực sự không có nghiên cứu gì về hướng này cả."

Chủ yếu là, cậu thật sự thật sự không muốn quần quật như vậy nữa.

"Aiz, được rồi." Giáo sư Diệp thở dài, "Nếu thay đổi chủ ý, lúc nào cũng có thể tới tìm tôi."

"Cảm ơn ngài đã mời."

Nhìn theo giáo sư Diệp rời đi, Đường Tiếu chú ý thấy ánh mắt hơi lộ vẻ kì lạ của Úc Minh: "Sao vậy?"

Úc Minh "muốn nói lại thôi": "… Không, không có gì."

Hắn ngẫm nghĩ, vẫn không nhịn được hỏi câu: "Sau này ngài tính làm đề tài gì? Nếu cần đến tôi cứ việc nói."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!