[ Ngài đã mở khóa CG: 《"Con mồi"》]
[ Miêu tả CG: Hắn đang săn mồi ư? Người sáng suốt cho rằng như vậy, nhưng bí mật này chôn sâu trong lòng các cậu, đây chỉ là một cái ôm chờ mong đã lâu. ]
Sau khi đạt được phần CG mới này, Đường Tiếu quyết đoán offline, chế tạo một biểu hiện giả ngất xỉu.
Chờ Đường Tiếu mở mắt ra lần nữa thì thấy trần nhà quen thuộc.
"Cậu tỉnh rồi? Phẫu thuật rất thành công." Bác sĩ thăm dò vạch vạch mí mắt cậu, xem điểm nhìn của đôi mắt, "Có chỗ nào khó chịu không?"
Đường Tiếu như còn chưa lấy lại tinh thần, mờ mịt nhìn về phía hắn: "Vậy sau đó… xảy ra chuyện gì?"
"À, lúc cậu đang làm thí nghiệm giải phẫu thì xảy ra chút ngoài ý muốn, bị thể thực nghiệm tấn công, sau đó siêu năng lực giả chạy đến cứu cậu, còn may cậu bị thương không quá nghiêm trọng," Bác sĩ ngồi ở mép giường Đường Tiếu, không khỏi phàn nàn, "Nhưng cậu cũng thật xui xẻo, bắt đầu từ khi tôi nhậm chức cậu đã đến bao nhiêu lần rồi, tự mình hiểu rõ không?"
Đường Tiếu cười ngượng ngùng: "Làm phiền anh rồi."
"Không phiền, chỉ là tôi cảm thấy cậu có rảnh có thể đến nơi nào bái lạy một chút, giờ làm nghiên cứu khoa học đàng hoàng cũng xui xẻo quá." Bác sĩ vỗ vỗ vai Đường Tiếu với vẻ mặt đầy thương hại, "Được rồi, bên ngoài còn có người đang chờ vào, tôi sẽ không nói nhiều nữa, giữ gìn sức khỏe?"
Đường Tiếu gật đầu, sau đó thì thấy bác sĩ mở cửa, người ngoài cửa sốt ruột lao vào.
"Đường!" Phong Thư Vận đi tuốt đàng trước, đau lòng cầm tay Đường Tiếu, "Không sao chứ, trên người còn đau không? Thật xin lỗi, tôi không ngờ..."
"Sao ngài lại phải xin lỗi tôi chứ," Đường Tiếu bất đắc dĩ nhếch môi, "Đây chỉ là ngoài ý muốn, không liên quan gì đến ngài."
Phong Thư Vận mở miệng, sau đó tức giận trừng mắt nguýt Tiêu Bách và Dawson đi vào sau: "Nhưng có liên quan đến bọn họ."
Dawson nói với vẻ mặt đau khổ: "Tiến sĩ Phong, đây thực sự là ngoài ý muốn, chúng tôi không hề sắp xếp phân đoạn này, thực sự, các thí nghiệm liên quan đến 428 được sắp xếp trước đây chưa từng xảy ra bất trắc, cũng không ai muốn loại bất trắc này thật sự xảy ra."
Tiêu Bách lại không trực tiếp biện giải, chậm rãi đi đến bên giường bệnh của Đường Tiếu.
Đường Tiếu nằm trên giường bệnh, mặt vô cảm nhìn thẳng vào mắt Tiêu Bách, bàn tay dưới chăn nắm chặt ga trải giường.
Giấu giếm được không? Hay là không.
Nếu ngay cả như vậy còn khiến Tiêu Bách nghi ngờ, vậy Đường Tiếu dường như cũng không còn cách nào.
Một nằm một đứng, nhìn nhau hai ba giây, ngay lúc Phong Thư Vận không nhịn được muốn nói chen vào, sống lưng thẳng tắp của Tiêu Bách chậm rãi cong xuống.
Dawson há to miệng, Phong Thư Vận cũng giống vậy, vẻ oán trách còn sót trên mặt tức thì cứng lại.
Trên mặt Đường Tiếu cũng hiện lên kinh ngạc.
"Thật xin lỗi, tôi không ngờ sẽ xảy ra tai nạn như vậy, nhưng không thể phủ nhận là do sự bất cẩn của tôi gây ra." Tiêu Bách cũng không quan tâm đến biểu cảm của những người xung quanh, nói hết ra tiền căn hậu quả của thí nghiệm, "Tôi đã từng nghi ngờ sự việc của Babbitt là do cậu khống chế thể thực nghiệm thực hiện nên làm một cuộc thử nghiệm."
"Nhưng quá trình thăm dò duy nhất chỉ bao gồm thí nghiệm giải phẫu và tắt đèn, việc thể thực nghiệm trốn thoát sau đó cũng không nằm trong kế hoạch của tôi, tôi không ngờ sẽ dẫn đến kết quả như vậy. Nhưng bất kể thế nào đi nữa, đó là lỗi của tôi, tại đây chân thành xin lỗi cậu, nếu cậu có yêu cầu gì đều có thể nói ra, miễn tôi có thể làm được tôi đều sẽ cố gắng đền bù."
"… Anh nghi ngờ tôi khống chế 428?" Đường Tiếu mặt không biểu cảm hỏi, "Tôi có thể hỏi tại sao ngài lại nghĩ như vậy không?"
"Thứ nhất, là sự việc của Babbitt tồn tại điểm đáng nghi, dù sao trước đây hắn cũng có thù oán với cậu. Thứ hai, là chuyện cậu tuyên bố kết thù với 428, tôi nghĩ 428 giải cứu những người bị lây nhiễm khác bao gồm cả cậu lúc ở hội trường, ít nhiều có chút kỳ quái, mặc dù trước đó cậu đưa ra lý do là 428 cần gen của con người, nhưng cá nhân tôi vẫn cứ cảm thấy còn sót điểm đáng ngờ."
Dawson ở một bên xen miệng nói: "Có điều điểm này đã không còn quan trọng nữa, chúng tôi đã kiểm tra ra cậu cũng không phải siêu năng lực giả."
Hơn nữa việc thao túng tình cảm cũng không thành lập, xét từ phản ứng trước đó của 428, giờ họ chỉ có thể là kẻ thù.
"Sự việc là như vậy, rất xin lỗi vì đã nghi ngờ cậu, nếu cậu có yêu cầu gì có thể nói ra bây giờ."
Lúc này Đường Tiếu im lặng thật lâu, bỗng nói: "Các anh đã phun đủ lượng thuốc Chậm Chạp đúng không."
Tiêu Bách trả lời: "Đúng vậy, tôi có thể đảm bảo việc 428 tỉnh lại tuyệt đối là ngoài ý muốn, nếu cậu nghi ngờ điều này thì có thể nộp đơn xin điều tra lại, có tiến sĩ Phong đảm bảo, sở kiểm tra sẽ điều tra đúng sự thật."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!