Chương 32: (Vô Đề)

Lại qua mấy ngày.

"Thật không thể tin được."

"Thiệt luôn, hắn cũng chào hỏi anh hả?"

"Đúng vậy, tôi còn tưởng rằng tôi chưa tỉnh ngủ, vậy mà có một ngày thấy thể thí nghiệm chào hỏi với tôi."

Khi Đường Tiếu dậy sớm làm thí nghiệm thì nghe thấy các nghiên cứu viên khác đang ngạc nhiên thì thầm nghị luận.

Trung tâm của cuộc trò chuyện, tự nhiên là 428.

Từ sau khi bắt đầu thực nghiệm, tất cả mọi người có thể cảm nhận được rõ đối phương biến hóa hơn từng ngày.

Đặc biệt là về mặt trí thông minh, mặc dù lúc đầu 428 đã biến thành hình người, nhưng từ một số hành vi cử chỉ thường ngày có thể thấy rõ tư duy của đối phương vẫn là dáng vẻ khi là vật thí nghiệm lúc trước, cả ngày rúc trong góc phòng thí nghiệm, dẫu mặc bộ đồ trói buộc lên cho hắn, thì mặc trên người cũng thường xuyên bị kéo thành một mớ hỗn độn.

Nhưng mà mấy ngày nay, rõ ràng xuất hiện chỗ khác biệt.

Thay đổi lộ rõ nhất là đồ trói buộc trên người đối phương trở nên gọn gàng hơn rõ rệt, ban đầu cũng không ai để ý tới, tưởng rằng chỉ là người chịu trách nhiệm chăm sóc 428 không nhìn nổi nên giúp hắn mặc ngay ngắn, nhưng một ngày nào đó, khi một nghiên cứu viên đang nhìn chăm chăm 428 tấn công một con thỏ thí nghiệm được đưa vào, 428 đột nhiên lên tiếng.

"Cậu tên gì?" Hắn hỏi.

Nghiên cứu viên sửng sờ ngay tại chỗ, sau đó vô thức trả lời một cách ngơ ngác: "Tôi tên Sam."

"Xin chào, Sam." Hắn lại nói.

Vị nghiên cứu viên tên là Sam kia đáp, sau đó lại ngây người tại chỗ hai giây, rồi hét toáng lên ấn xuống nút cảnh báo.

"Loại cảm giác này giống như là con thỏ bạn đang giải phẫu đột nhiên mở miệng nói chuyện, kêu bạn nhẹ chút vậy."

Nghiên cứu viên đó nói với nhân viên an ninh chạy đến trong sự hoảng hốt.

Rocky coi chuyện này như một tin đồn thú vị, kể lại cho Đường Tiếu nghe trong lúc ăn sáng ở nhà ăn, tuy nhiên Đường Tiếu không cười, chiếc đũa trong tay khuấy cháo trong bát, ánh mắt ngắm nhìn khoảng không, không biết suy nghĩ gì.

"Đường? Đường?!"

Rocky kỳ quái gọi vài tiếng, mới miễn cưỡng kéo thần trí của Đường Tiếu về đây: "Xin lỗi, vừa rồi cậu nói gì thế?"

"Cậu không sao chứ? Có phải gần đây thức đêm nhiều quá không?" Rocky hơi nhíu mày, ánh mắt chứa lo lắng.

Từ khi Đường Tiếu bắt đầu thường xuyên trực ca đêm, Rocky đã vẫn luôn rất lo lắng cậu có thức hư cơ thể hay không, vây quanh trước sau Đường Tiếu 24/24 như bà quản gia vậy, xuất hiện một chút dấu hiệu đã khiến cậu ta lo lắng không thôi, sợ Đường Tiếu sẽ sớm chết.

Đường Tiếu cười gượng, tìm đại một lý do: "Không sao, tôi chỉ đang suy nghĩ người phát hiện lúc đầu kia sao lại phản ứng lớn như vậy."

"Cũng rất bình thường, mặc dù ở trong mắt hầu hết người bên ngoài thì Con Mắt Thứ Ba là một tổ chức nhà khoa học điên rồ, nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều đã làm thí nghiệm trên cơ thể người, thực ra đã có rất nhiều người hơi không khỏe vào ngày 428 nở, giới nấm còn ổn, nhưng chân chính xuống tay với một con người trông giống chúng ta, hẳn phần lớn người đều không thể hạ dao được."

Rocky giải thích nói: "Đương nhiên cấp trên sẽ không đình chỉ thực nghiệm chỉ vì lý do này."

"Ừm, ăn nhanh lên đi, đợi lát nữa còn phải mở họp."

"À đúng rồi, suýt nữa quên mất thứ này." Rocky đột nhiên lấy ra một bình giữ nhiệt từ trong túi, vẻ mặt thần bí đưa cho Đường Tiếu, "Tôi nghe nói Liên Minh có một văn hóa dược thiện*, rất có lợi cho việc dưỡng sinh, cậu thức đêm nhiều, thử xem xem."

* Dược thiện () dùng để chỉ một món ăn đặc biệt ở Trung Quốc dựa trên lý thuyết rằng thực phẩm và thuốc có cùng nguồn gốc. Nó trộn lẫn các loại thực phẩm có tác dụng chữa bệnh thành một món ăn ngon tự nhiên, chi phí thấp, không đắng, cách phòng bệnh, không đau.

Đường Tiếu mở bình giữ nhiệt ra nhìn, thấy là trà cẩu kỉ táo đỏ.

"… Cảm ơn."

"Đừng khách sáo."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!