[Đã kích hoạt nhiệm vụ giai đoạn tiếp theo: Đào sâu luận văn
Thuyết minh: Luận văn của bạn đã gây ra một cuộc thảo luận quy mô nhỏ, nhưng phần suy đoán trong đó vẫn chưa được chứng minh hiệu quả, xin hãy tiếp tục đào sâu phần suy đoán về 428 trong bài luận văn này và gửi luận văn mới lên cho tạp chí!
Khen thưởng: Quyết định dựa theo cấp bậc của tạp chí được phát hành]
Đường Tiếu vỗ vỗ cái đầu có chút choáng váng, nhận lấy huy chương giải thưởng Người mới xuất sắc nhất từ người dẫn chương trình đưa qua, bước xuống sân khấu, đại khái khoảng nửa tiếng sau sẽ bắt đầu tiết mục tiếp theo.
Nhưng việc này thì không liên quan gì đến Đường Tiếu, cậu đã lãnh xong phần thưởng của mình, một giấy chứng nhận người mới xuất sắc nhất, còn có 50.000 điểm khen thưởng, cùng với thăng chức thành nghiên cứu viên chính thức, vòng tay màu đen trên tay cũng được thay đổi, trở thành màu xanh.
5 điểm điểm thuộc tính ngẫu nhiên được thưởng từ nhiệm vụ trước đó đương nhiên là tiếp tục thêm vào trí tuệ, bây giờ điểm thuộc tính trí tuệ đã trở thành 76, lời bình luận phía sau của hệ thống đã bỏ "miễn cưỡng" đi và đổi thành [Bước vào lĩnh vực thiên tài].
Không biết có phải hiệu ứng tâm lý không, nhưng hình như đầu óc thật sự đã trở nên minh mẫn hơn một chút, những vấn đề khiến Đường Tiếu trăn trở trước đây giờ cũng có phần nào rõ ràng.
Về phần cơ hội rút thăm trúng thưởng, Đường Tiếu tò mò bấm vào, thấy trước mặt xuất hiện một đĩa xoay mà chỉ mình cậu mới nhìn thấy được, trên đó chia ra những ô vuông có màu sắc và kích cỡ khác nhau, Đường Tiếu nhìn lướt qua, hiếm nhất là màu vàng, phổ biến nhất là màu trắng, màu vàng thế mà là phi thuyền vũ trụ, cái tệ nhất lại là "lại lần sau".
Đường Tiếu: !
Đáng tiếc, cuối cùng không rút được màu vàng, ánh sáng màu lam vụt qua trước mắt cậu.
[Thẻ may mắn: Có thể giúp bạn tránh được một sự kiện bất lợi một lần]
Kết quả không tốt cũng không xấu, còn chấp nhận được.
Đường Tiếu cất thẻ may mắn đi, lúc này một giọng nói truyền đến từ chung quanh.
"Chúc mừng cậu."
Đường Tiếu ngẩng đầu nhìn, phát hiện là Harriman trước đó từng đặt câu hỏi.
Đối phương bưng champagne đi tới, mặt mang tươi cười nói: "Nói chung người mới thông thường sẽ tốn mấy năm ở vị trí trợ lý nghiên cứu viên, mãi đến tạo ra thành quả nhất định, tích lũy phải đủ luận văn mới có thể thăng chức, tiến vào tổ chức chưa đến một tháng đã thăng chức, tôi vẫn là lần đầu tiên thấy."
"Ngài quá khen," Đối với vị ông lớn này, Đường Tiếu đương nhiên không dám ra vẻ, khiêm tốn nói: "Tôi chỉ may mắn thôi."
"Quá khiêm tốn sẽ có thể trở thành một loại kiêu ngạo khác, cơ hội ưu ái mọi người một cách bình đẳng, chỉ là hầu hết mọi người không có thực lực nắm bắt nó khi cơ hội đến." Harriman nhún vai, "Chẳng hạn như Bud, 428 đã ở phòng thí nghiệm của ông ta hơn một năm, nhưng chết sống không khiến hắn thực hiện tiềm lực."
Đường Tiếu nghe vậy cười ngượng ngùng, nghĩ thầm còn không phải à, không có cậu lấy thân nuôi hổ, 428 sao có thể tiến hóa nhanh như vậy.
"Tôi đã xem qua tư liệu của cậu, hình như cậu còn chưa lựa chọn người hướng dẫn?"
"Đúng vậy, tiến sĩ Bud đã đề cập với tôi một lần."
"Ông ta? Làm sao đến chỗ của ông ta được chứ? May mà cậu không đồng ý, sẽ không có chỗ tốt nào cho sự nghiệp nghiên cứu khoa học của cậu cả." Harriman không nể mặt Bud chút nào, dù sao hiện tại cũng không cần nể tình, Bud không vượt qua được đánh giá của Ủy ban Học thuật, đã rớt một bậc, tuổi cũng lớn rồi, không có kỳ ngộ rất khó trở mình.
"Sau này cậu sẽ chọn phòng thí nghiệm lần nữa đúng không, tôi rất thấy hứng thú với suy đoán mà cậu nói ban nãy."
Đường Tiếu hơi sửng sốt: "Ngài nói sinh vật thành phần ạ?"
"Ừ, giới nấm và thực vật phần lớn đều là sinh vật thành phần, mà hiểu biết của chúng ta với giới nấm còn quá ít, chỉ có thể sơ bộ xác định rằng chúng có trí thông minh nhất định, nhưng lại hoàn toàn không biết gì về đất nước của chúng." Harriman nói, "Tôi thấy ý tưởng của cậu rất thú vị, tôi dự định đăng ký một dự án liên quan, tập trung nghiên cứu cơ chế phát triển của trí thông minh của giới nấm.
Cậu có hứng thú gia nhập phòng thí nghiệm của tôi không?"
Lời mời này vừa đưa ra, Đường Tiếu hơi sửng sốt, trong lúc nhất thời chưa phản ứng lại.
Thấy Đường Tiếu không có phản ứng, Harriman nghĩ tới điều gì, nói thêm: "Đương nhiên, năm nay tôi cũng có một danh ngạch lựa chọn hai chiều giữa nghiên cứu sinh và giáo sư hướng dẫn."
Nhóm học giả trẻ tuổi xung quanh vô tình nghe được cuộc trò chuyện của họ càng hít ngược một hơi khí lạnh, đều nhìn về phía Đường Tiếu với ánh mắt hâm mộ.
Một bước lên trời là đây chứ đâu!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!