Chương 10: Thích Triều: Dám bắt nạt nhóc con không có bạn à?

Editor: YYone

Ăn xong bữa sáng, sau khi nhận được tin vui Lan Lạc liền chạy tới sofa, bắt đầu thời gian xem hoạt hình vui vẻ của mình. Mấy ngày gần đây Lan Lạc đều xem chương trình hoạt hình phổ cập kiến thức khoa học, không bỏ sót tập nào.

Thích Triều đứng ở cửa bếp quan sát, suy đi ngẫm lại cũng thấy không ổn lắm, trẻ con nhà ai lại suốt ngày xem hoạt hình chứ? Hắn cào cào tóc, tự hỏi một giây rồi quyết định sẽ dạy chữ cho nhóc con.

Đặt xong mấy quyển học chữ cái trên mạng, hắn cũng không quấy rầy cậu nhóc, lặng lẽ lên lầu.

Để búp bê thoải mái một ngày, ngày mai sẽ bắt đầu học tập. Thích Triều nghĩ vậy, hắn vào phòng làm việc, bắt đầu sắp xếp kế hoạch tương lai.

Vấn đề đầu tiên là trong nhà đã hết tiền.

Sách giấy ở Lam Tinh rất quý, mua mấy quyển sách mà khoản tiết kiệm của nguyên chủ chỉ còn lại 3000. Việc cần phải dùng tiền lại nhiều, ví dụ như mấy ngày sau hắn phải trả phí sửa chữa cho Lan Lạc.

Tiến sỹ không nói phí sửa chữa hết bao nhiêu nhưng dựa trên thông tin mà cư dân mạng trên diễn đàn cung cấp thì ít nhất cũng phải tốn trăm vạn.

Nếu là kiếp trước thì Thích Triều sẽ không cảm thấy vấn đề này có gì khó nhằn, nhưng kiếp này hắn hai bàn tay trắng, còn chưa thể quay lại nghề cũ, muốn kiếm tiền xem chừng sẽ vất vả lắm.

Con người sẽ luôn nghĩ ra giải pháp.

Thích Triều ngồi ở bàn làm việc xoay bút, nhìn chằm chằm tờ giấy, trong đầu miên man suy nghĩ.

Chế tạo búp bê cần tốn nhiều thời gian, hiện tại hắn cần tiền gấp, đương nhiên phải nghĩ cách kiếm tiền thật nhanh. Bút trong tay Thích Triều rơi xuống bàn, hắn im lặng suy nghĩ rồi gọi hệ thống.

[Xin chào ký chủ.] Hệ thống cảm thận được tín hiệu của ký chủ liền lập tức nhảy từ bên thế giới hàng xóm qua. [Xin hỏi, ngài có vấn đề gì sao?]

So với ký chủ đỏng đảnh bên kia thì hệ thống ít khi được Thích Triều gọi tới, lần trước kêu nó là vì phương pháp chế tạo búp bê. Hệ thống không khỏi thắc mắc mục đích lần này ký chủ gọi mình là gì.

Hệ thống nằm trong biển ý thức nghe thấy ký chủ hỏi. "Điểm tích luỹ thợ thủ công có thể đổi thành tiền ở thế giới này không?"

[Tất nhiên có thể. 1 điểm tích luỹ có thể đổi 300.] Hệ thống thành thật trả lời, trong lòng càng thắc mắc rốt cuộc ký chủ hỏi vậy làm gì, như nó biết thì ký chủ vẫn là một kẻ nghèo rớt mồng tơi, tiền và điểm tích luỹ đều trắng túi.

Thích Triều nghe vậy liền thả lỏng, có thể trao đổi là được. "Nếu ta muốn hợp tác với chợ giao dịch hệ thống thì phải làm gì?"

[Hợp tác với chợ giao dịch?] Hệ thống ngơ ra, là một người mới, đây là lần đầu tiên nó gặp trường hợp này.

"Ừ." Thích Triều thẳng lưng, nói giọng nghiêm túc. "Trước đây ta có xem qua các vật treo bán trên chợ rồi, cũng nắm được ngày cho ra sản phẩm mới của mấy người. Dây buộc tóc, quần áo và trang sức đều phải ba tháng mới đổi mới một lần, nếu ta đoán không sai thì đấy là thời gian bọn mi thiết kế sản phẩm."

Kể từ cuộc cãi nhau với tên blogger gây sốt trong giới kia, phòng làm việc của hắn của một khoảng thời gian gần như không có đơn đặt hàng, vì còn phải nuôi nhân viên và cả mình mà hắn làm cả nhiều nghề tay trái khác.

Những ngày đó, Thích Triều kiếm sống bằng cách thiết kế quần áo cho búp bê của người ta, kỹ năng ngày càng tiến bộ, còn tạo được tên tuổi cho mình. Sau này khi đã dư dả, hắn cũng không bỏ phí kỹ năng này, mỗi tháng đều cho ra mấy bản thiết kế.

"Nếu bọn mi cần thì đời trước ta còn gần 50 bản thiết kế trang phục, trang sức chưa công bố, có thể bán cho chợ giao dịch." Thích Triều nhẩm tính, nếu hệ thống đồng ý thì 50 bản thiết kế có thể trực tiếp đổi thành tiền thế giới này.

Chợ giao dịch nằm trong quyền kiểm soát của tổng tục hệ thống, quyền lực hơn nhiều so với tổng cục thợ thủ công. Một hệ thống bé nhỏ không thể làm chủ được, nếu mà thật sự đồng ý thì nó cũng phải phí công phí sức rất nhiều nên liền muốn từ chối.

"Nếu hợp tác thành công, điểm tích lũy chia 7 - 3, mi ba, ta bảy, thế nào?" Đôi mắt một mí vốn nhìn hơi dữ tỏ ra chân thành, tha thiết. Hắn mỉm cười, hai bên má có lúm đồng tiền, vừa đẹp trai lại vừa lưu manh.

Lời từ chối bị hệ thống nuốt vào. [Thật sao?]

"Đương nhiên." Thích Triều gật đầu. truyện đam mỹ

Hệ thống vừa mới nhận chức, điểm tích lũy mỗi tháng giành được còn rất thấp, chỉ mua một ít năng lượng là đã cạn túi rồi. Nó suy nghĩ, ánh sáng xanh quanh thân lấp lóe, cuối cùng hạ quyết tâm nói. [Được, tôi sẽ đi xin chỉ thị của cấp trên.]

Nói xong hệ thống liền rời đi.

Thích Triều không rảnh rỗi, hắn vẫn luôn phải chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ.

Click vào diễn đàn búp bê, Thích Triều tìm những bài đăng tìm mua quần áo thiết kế, âm thầm lưu lại. Nếu hệ thống không thành công thì hắn sẽ nhận đơn thiết kế, tuy rằng vất vả hơn nhưng tốc độ kiếm tiền rất nhanh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!