Chương 47: Bãi đỗ xe giữa không gian.

Thẩm Tông Niên và lão quỷ La đàm phán xong thì đã gần 12 giờ đêm.

Những năm đầu Triệu Thanh Các còn làm việc ở phố tài chính, anh ta từng thắng một vụ kiện chống độc quyền, từ đó nắm trong tay một khoản nợ khổng lồ của nhà họ La, giờ có thể chuyển nhượng khoản nợ ấy cho Thẩm Tông Niên.

Nhà họ La luôn là một thế lực đặc biệt ở Hải Thị.

Nếu nói đảo chính Hải Thị là thiên hạ của Minh Long, Hoàn Đồ và Bình Hải, thì các quần đảo rải rác ở phía tây và nam vẫn nằm trong tay họ La.

Lão quỷ La khoảng năm mươi tuổi, nét mặt trông dữ dằn.

"Cậu Thẩm, đợi lâu rồi."

"Không lâu, tôi vừa mới tới." Thẩm Tông Niên ra hiệu mời ông ta ngồi.

"Điều kiện của tôi chắc cậu Triệu đã nói với cậu rồi chứ?"

Điều kiện của lão quỷ La là muốn tham gia vào dự án công nghệ gen sinh học của một tổ chức y tế thuộc Hoàn Đồ, đây là dự án độc quyền hợp tác với Viện nghiên cứu chính thức.

Nhớ tới những tin đồn bên ngoài, Thẩm Tông Niên nhìn thẳng vào ông ta, cất lời thẳng thắn cũng như một lời nhắc nhở: "Hoàn Đồ không làm ăn phi pháp."

Lão quỷ La: "Nhà họ La cũng vậy, cậu Thẩm không tin tôi thì cũng nên tin cậu Triệu chứ."

Thẩm Tông Niên không phí thời gian nói vòng vo, hai người thương lượng về lịch trình và thủ tục giao dịch. Lão quỷ La đúng là một con cáo già, thương lượng hơn một tiếng vẫn chưa chốt được chi tiết.

Thẩm Tông Niên kiên nhẫn nhưng thái độ cứng rắn: "Nếu muốn miễn trừ lãi suất…"

"Cậu Thẩm đợi một chút." Lão quỷ La không hề né tránh hắn, cầm điện thoại lên, "Tôi nghe điện thoại một lát."

Thẩm Tông Niên dựa vào lưng ghế, ngẩng đầu lên mời ông ta cứ tự nhiên.

Không biết đầu dây bên kia nói gì, giọng lão quỷ La có vẻ gấp gáp.

Thẩm Tông Niên không thích tọc mạch, nhưng hắn cũng từng nghe nói vợ cả của lão quỷ La mắc căn bệnh hiếm gặp, vì cứu vợ mà ông ta không ít lần làm những chuyện khiến dư luận chỉ trích, đó cũng là lý do trước đây hắn từ chối để nhà họ La động vào dự án công nghệ gen.

Nhưng Triệu Thanh Các dám giới thiệu cho hắn, nghĩa là những tin đồn kia không đáng tin.

Lão quỷ La cúp điện thoại, xin lỗi vì có chuyện gia đình gấp cần quay về, cũng lập tức nhượng bộ điều kiện của Thẩm Tông Niên.

Thẩm Tông Niên chớp lấy cơ hội đứng dật bắt tay, nói sẽ cho trợ lý sớm liên hệ về dự án công nghệ gen.

Sau khi lão quỷ La rời đi, Thẩm Tông Niên không gọi quản gia mà tự mình bước vào thang máy, đi thẳng xuống bãi đỗ xe.

Buổi biểu diễn dưới tầng hầm đã kết thúc từ lâu, nhiều chỗ đỗ xe đã trống, duy chỉ chiếc Cayenne do chính hắn chọn vẫn còn nằm đó.

Vô cùng nổi bật giữa hàng loạt biển số đẹp.

Thẩm Tông Niên chỉ liếc qua một cái rồi mở cửa chiếc Bentley. Hắn ngồi vào trong nhưng không khởi động xe, trong khoang xe tối đen như mực, tĩnh lặng như chết, không biết hắn đang nghĩ hay đang chờ đợi điều gì.

Thực ra hắn không có tư cách, cũng chẳng có lập trường nào để ở lại, chỉ là không đành lòng rời đi, muốn tận mắt xác nhận.

Bãi đỗ xe lúc nửa đêm trống trải, tĩnh mịch như khoảng không vũ trụ, ánh đèn xe rải rác tựa những hành tinh quay quanh quỹ đạo, lại giống như những con tàu vũ trụ đang bay. Thẩm Tông Niên ngồi trong khoang tàu kín bưng, mở to mắt nhìn nhìn từng con tàu rời khỏi quỹ đạo của nó.

1 giờ 26 phút, chiếc Audi ở hàng đầu tiên rời đi.

3 giờ 12 phút, chiếc Louis phía trước bên trái rời đi.

3 giờ 5 phút, chiếc Rolls

-Royce Spectre bên phải cũng rời đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!