Mọi người đã có mặt đông đủ, quản lý câu lạc bộ sai nhân viên mang đồ uống lên.
Trác Trí Hiên cầm một cốc đưa đến trước mặt Đàm Hựu Minh: "Gọi cho cậu đấy."
"Gì đây?"
"Trà chanh lạnh, chẳng phải cậu thích uống cái này nhất sao." Hồi xưa toàn mang theo trong các tiết bóng bầu dục. Trác Trí Hiên đưa ống hút cho anh, "Uống đi." Cho bớt nóng.
Đàm Hựu Minh cười khẩy, gạt tay ra: "Tôi bỏ uống thứ này lâu rồi."
Thẩm Tông Niên khẽ nuốt nước bọt, cụp mắt uống ly nước đá của mình.
Uống xong, mọi người đi thay đồng phục bắn súng. Tần Triệu Đình sắp xếp cho hai người họ chung một phòng thay đồ rộng, Tưởng Ứng và Trác Trí Hiên nhìn nhau, đều tự giác lẳng lặng theo sau.
Sợ bọn họ đánh nhau.
Đàm Hựu Minh không muốn làm khó bạn bè, tự khoác bộ đồ bắn súng vào rồi quay người bước ra ngoài.
Thẩm Tông Niên đang đeo kính bảo hộ, nhắc nhở: "Cổ áo cậu lật trái rồi kìa."
Đàm Hựu Minh cứ như không nghe thấy, quay lưng bỏ đi, chẳng thèm đếm xỉa đến hắn.
Thẩm Tông Niên mím môi, đi chọn một khẩu Desert Eagle thử lên đạn, cỡ nòng 0.5 chính xác tinh xảo, nhìn là biết Tần Triệu Đình đã bỏ rất nhiều tâm huyết.
"Đủ người chưa, giúp tôi thử kịch bản này xem." Tần Triệu Đình gọi nhóm cậu chủ lại gần.
"Cái gì đây?" Trác Trí Hiên hỏi.
Tần Triệu Đình mở bảng điều khiển trung tâm lên, thái độ vừa đắc ý vừa trịnh trọng: "Mô hình mới ra mắt của câu lạc bộ đấy."
Đánh theo đội, tính điểm.
"Hôm nay mấy cậu thử lô hàng mới về rồi cho tôi nhận xét." Với thân phận và địa vị của anh ta, khảo sát kiểu này chẳng có mấy ý nghĩa, nào ai dám chê, còn mời mấy thiếu gia bình thường tới chỉ biết nịnh, nghe cũng đến chán, Tần Triệu Đình đợi mãi mới gom được nhóm cậu chủ có chuyên môn.
"Nào, chọn đi." Anh ta mở chế độ chia nhóm trên màn hình lớn.
Đàm Hựu Minh đã có sẵn đồng đội ưng ý, nhăn nhó nhìn Tần Triệu Đình: "Bốc thăm làm gì nữa, để bọn tôi tự chia đội đi."
Hôm nay Tần Triệu Đình không chiều anh: "Cậu tưởng tôi mời mấy cậu đến để chơi cho vui à? Tôi phải đo lường độ ngẫu nhiên của hệ thống, nhanh lên đi các cậu chủ ơi, ai trước nào?"
Trần Vãn lại làm người tốt, lập tức bước ra phối hộ với chủ nhà: "Tôi trước nhé." Cậu bấm lên màn hình rồi chọn khẩu Beretta quen thuộc.
Triệu Thanh Các bước lên sau, được chung nhóm với Trần Vãn.
Tưởng Ứng và Thẩm Tông Niên lần lượt bước lên, hệ thống tiếp tục hiện ra hai thẻ màu xanh, hai người cùng một đội.
Cứ thế, mỗi bên chỉ còn thiếu một người. Đàm Hựu Minh cau mày, bắt bẻ Tần Triệu Đình: "Cái hệ thống quái quỷ gì thế, ngẫu nhiên chỗ nào."
Tần Triệu Đình tức cười: "Tôi bảo cậu đến cho nhận xét chứ không phải đến vạch lá tìm sâu nhé thiếu gia."
Thiếu gia ngước cằm lên, nhường nhịn như Khổng Dung nhường lê: "A Hiên, cậu trước đi."
Trác Trí Hiên thừa hiểu ý anh, đành cắn răng bước lên, bị chia vào đội của Thẩm Tông Niên và Tưởng Ứng.
Đàm Hựu Minh tự động về đội của Trần Vãn với Triệu Thanh Các, vừa lòng mãn ý, vui vẻ đi chọn khẩu Browning rồi chào hỏi hai đồng đội: "Chào, chúng ta cùng đội này."
"…" Triệu Thanh Các liếc sang Thẩm Tông Niên.
Vẫn là Trần Vãn dùng khẩu Beretta chạm nhẹ vào anh ta, cười nói: "Cố lên."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!