Chương 25: Chuông cảnh báo từ địa ngục.

Đàm Hựu Minh kinh ngạc, điện thoại rơi xuống ghế sofa, Thẩm Tông Niên nhìn sắc mặt anh, trầm mặc một lát rồi cúi người nhặt lên, đưa đến trước mặt anh.

Đàm Hựu Minh phải mất hai giây mới cầm điện thoại lên lướt tiếp.

"Theo tin tức độc quyền của TCB, bà Tạ đã không qua khỏi sau khi được cấp cứu từ mười lăm ngày trước…"

"Đầu năm kỵ tin tang, hôm nay mới có người trong cuộc tiết lộ, thời gian mất cụ thể nhà họ Tạ vẫn giấu kín, Tạ Thụy Quốc, Tạ Chấn Lâm và những người liên quan đều từ chối mọi cuộc phỏng vấn…."

"Theo tin tức từ phóng viên đài chúng tôi đang túc trực tại núi Minh, cậu Tạ từng quỳ gối trước cổng nhà, đau đớn gào khóc suốt mấy tiếng đồng hồ nhưng không được vào trong, tiếng khóc kéo dài đến sáng, sau đó bị bảo vệ ném ra khỏi đường dốc…."

"Bắt đầu từ 8 giờ 40 phút sáng nay, xung quanh biệt thự lần lượt xuất hiện một lượng nhỏ vòng hoa viếng."

"Từ những năm 90 của thế kỷ trước, bà Tạ đã dốc lòng cho sự nghiệp từ thiện suốt nhiều năm, lập nên các trường nữ sinh ở Du Ma Địa, Lạc Mã Châu và nhiều nơi khác, đồng thời tham gia thúc đẩy cải cách chế độ học tập của các trường nhà thờ vào những năm 2000, chủ trương cân bằng và hài hòa giữa giảng dạy kiểu Trung Quốc và phương Tây…"

"Hiện tại dinh thự nhà họ Tạ đã đóng kín tất cả các lối đi trên núi Minh, đài chúng tôi sẽ phát sóng trực tiếp những diễn biến tiếp theo cho quý vị…"

Ngày mười chín tháng Giêng, dinh thự nhà họ Tạ chính thức phát tang, bốn người nhà họ Đàm cùng mặc vest đen trơn đến núi Minh tham dự lễ viếng.

Chiếc Lincoln lượn qua đường núi quanh co, mùa xuân đã thức giấc hoàn toàn sau giấc ngủ đông, những đàn chim báo xuân lũ lượt kéo đến.

Hoa đỗ quyên dại mọc um tùm, phủ kín dốc núi như một tấm chăn bông dày nặng nề, che phủ toàn bộ cơ ngơi nhà họ Tạ, mấy tòa nhà trắng giống như một ngôi mộ màu đỏ tươi.

Khi đến dinh thự nhà họ Tạ, bên trong đã có không ít người.

Nhà họ Đàm mang theo hai lẵng hoa, tính theo vai vế đời này sang đời khác.

Câu đối viếng bắt đầu bằng "Bà Tằng Nghê" của nhà họ Đàm nổi bật khác thường, lạc lõng giữa cách xưng hô "Bà Tạ" đồng nhất của mọi người.

Các phóng viên đưa tin nhìn nhau, không rõ điều này có hợp quy củ hay không.

Nhưng Quan Khả Chi và Đàm Hựu Minh đồng thời nhìn họ bằng vẻ mặt không cảm xúc từ trên cao, khiến họ không dám lên tiếng.

Quan Khả Chi nhấc kính râm đen lên, trầm giọng hỏi: "Có vấn đề gì sao?" Hôm nay bà búi tóc dài đen thấp sau gáy, mặc đồ đen toàn thân, vẻ mặt nghiêm nghị gãy gọt, trông như một đặc vụ mang khí chất mạnh mẽ.

Phóng viên đưa tin hé miệng, đáp: "… Không có vấn đề gì, giám đốc Quan."

Quan Khả Chi mang vẻ mặt đau buồn, sóng vai cùng Đàm Hựu Minh bước về phía trước, Đàm Trọng Sơn và Thẩm Tông Niên lần lượt theo sau hai mẹ con.

Nhà họ Tạ và nhà họ Tằng không cho phép những người ngoài giới và người thụ hưởng của quỹ từ thiện đến dự lễ truy điệu, chỉ gửi thiệp trắng đến các gia tộc lớn.

Nơi những người này hiện diện, linh đường cũng trở thành chốn leo thang danh vọng và sân khấu lợi danh. Có vẻ nhiều người không ngờ Đàm Trọng Sơn và Quan Khả Chi lại đến, đều xúm lại làm quen, dù sao những năm gần đây nhà họ Tạ cũng đã bị đá khỏi giới thượng lưu, trở thành thế gia hạng hai đang trên đà xuống dốc.

Tạ Thụy Quốc cũng thấy vinh dự, bước tới bắt chuyện, lấy nỗi tiếc nuối và đau buồn giả tạo làm cớ mở lời.

Quan Khả Chi nhìn ông ta, truyền thông đều bảo ông Tạ sáu mươi tuổi mất vợ mà tóc bạc trắng sau một đêm, nhưng bà thực sự không cảm nhận được chút bi thương chân thật nào từ người đối diện.

Quan Khả Chi thấy lòng mệt mỏi, phản ứng có phần lạnh nhạt. Tạ Thụy Quốc dù bất mãn nhưng có Đàm Trọng Sơn, Đàm Hựu Minh và Thẩm Tông Niên như ba ngọn núi lớn đứng sừng sững xung quanh bà, bất mãn đến đâu cũng đành phải nhịn.Linh đường được đặt trước linh cữu, có lư hương, đồ cúng, chân nến, đèn sáng. Người phụ nữ trong di ảnh đen trắng khổng lồ chưa đến năm mươi tuổi, vẻ mặt hiền dịu, tĩnh lặng, chăm chú nhìn vào từng người bước vào viếng.

Hai bên linh đường treo những khung chữ kể về hành trạng lúc sinh thời của người đã khuất, kể bà Tằng Nghê với tư cách là nữ chủ nhân nhà họ Tạ đã hiền đức, rộng lượng, siêng năng, tiết kiệm như thế nào; với tư cách là trưởng nữ nhà họ Tằng đã hết lòng hiếu thảo, phò tá gia tộc ra sao.

Những thành tựu cá nhân lúc sinh thời của bà chỉ được nhắc đến vài dòng ngắn ngủi.

Quan Khả Chi liếc qua, lòng vừa xót xa vừa phẫn nộ, không hiểu nhà họ Tạ có đức hạnh gì.

Nhà họ Tạ mời đạo sĩ làm phép, bốn người nhà họ Đàm thắp hương, cúi lạy, đốt vàng mã, nhà giấy, còn thầy pháp tụng kinh siêu độ.

Quan Khả Chi nhìn vào đôi mắt Tằng Nghê, thực ra họ không thân lắm, đáng lẽ hôm nay cũng không đến lượt bà và Đàm Trọng Sơn phải đích thân đến đây.

Nhưng hồi nhỏ họ từng học chung vài năm ở trường nữ sinh của nhà thờ, lại thêm Tằng Nghê ra đi quá đột ngột.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!